Hệ Thống Cải Tạo Pháo Hôi

Quyển 1 – Chương 3: Hệ Thống Cải Tạo Pháo Hôi 001

Hệ thống bay đến bên Thần Thy, nó dùng hình thể mèo của nó dụi dụi vào cậu, vừa dựa dẫm vừa dỗ dành.

"Ngoan nào, đã qua rồi." Giọng nói khô khốc pha chút dịu dàng.

Nhưng chờ đợi hệ thống chỉ là cảm giác hình thể của mình bị một lực mạnh đè ép xuống, nó bị túc chủ cưỡng ép ký kết của mình bóp cổ.

Tuy nó là hệ thống nhưng dưới sự trợ giúp của chủ thần, nó tồn tại như một sinh linh thật sự.

Cảm giác hít thở không thông này làm nó hoảng sợ, hệ thống vội vàng xuống nước.

"Ưʍ...xin..lỗi! Thả ta ra... Làm ơn—" - Hệ thống cố gắng nghiến nói từng chữ.

Nhưng Thần Thy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại không nghe lọt bất cứ thế gì, cậu bị kinh hoàng và hận thù che mờ mắt.

"Ngươi là thứ quái quỷ gì? Làm sao ngươi...ưʍ..ư.." - Thần Thy run giọng nói nhưng từ có từ không, cổ họng ức nghẹn làm cậu không nói nổi một câu rõ ràng.

Hệ thống nhìn cậu mà lo sốt vó, nó không làm gì được, chỉ có thể cầu xin không ngừng mong cậu thả nó ra.

Hận thù uất nghẹn tràn đầy trong mắt, cảm xúc đau lòng đến khổ cực rất khó để kéo cậu lại bình tĩnh.

Nhưng đến cuối cùng, Thần Thy đột ngột buông lỏng tay. Hệ thống nhân lúc đó vụt thoát ra.

Nó đứng ở phía xa nhìn cậu. Thần Thy cúi gằm mặt nên nó không quan sát được bây giờ cậu thế nào nhưng nhìn màn hình đo tâm trạng của hệ thống chủ.

Vạch đo luôn lung lay không có dấu hiện ổn định, tuy vậy nhưng nó đã không còn ở khu tức hận nữa.

Đây có thể là một dấu hiệu tốt.

Hệ thống dè dặt nhìn Thần Thy, chỉ số trạng thái không ổn khiến nó hơi lo lắng bởi dù sao nếu hủy, chỉ số sinh linh của nó ắt sẽ bị ảnh hưởng lớn.

Vì túc chủ này là thế giới của vị kia mà.

Hệ thống thầm nghĩ, lúc hồi thần lại đã thấy cậu nhìn chằm chằm nó không nhúc nhích.

Vẻ mặt cậu bình tĩnh đến lạ nhưng chỉ có đôi mắt xinh đẹp kia chất đầy nước mắt, ấm ức, không cam lòng, bi thương đều hiện hữu trong đôi mắt.

"Ta muốn trả thù."

Thần Thy run giọng nói.

Hệ thống nhìn sâu vào trong đôi mắt của cậu, nó khó khăn gật đầu đáp lại: "Được, ta giúp cậu."

Rốt cuộc nó đã hiểu vì sao người kia lại trân trọng vị túc chủ này đến lạ.

Chỉ là vô tình gặp gỡ cũng luyến tiếc không thôi, đau lòng vì cậu, sẵn sàng trả giá để bảo hộ cậu.

Ánh mắt như sao sáng trên trời này, quả thật rất có thể cứu rỗi một linh hồn bị nguyền rủa bủa vây.