Nữ Phụ Tu Tiên: Tiểu Sư Muội Phản Công

Chương 45: Thiếu niên a!

Sở Huyên không nói nên lời, nhìn theo ánh mắt của hắn, nhưng nàng lập tức bị cảnh tượng này làm cho khϊếp sợ như nhìn thấy tiên nhân!

Nên nói cái gì đây?

Nên biểu hiện như thế nào đây?

Nên hình dung như thế nào đây?

Thiếu niên trước mặt nàng có dung mạo thật tinh xảo, tinh xảo đến mức khiến người trong thiên hạ đều căm ghét!

Thiếu niên thân hình cao lớn, một thân y phục sợi gai rách nát cũng không ảnh hưởng đến phong thái của hắn, khuôn mặt đầy bụi bẩn nhưng không thể che giấu được ngũ quan sắc sảo.

Sở Huyên gần như phát ngốc!

Lão giả khá hài lòng với phản ứng của Sở Huyên, xem ra hôm nay hắn có thể kiếm được một mẻ lớn.

“Thế nào?” Lão giả nhìn thấy Sở Huyên cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, liền hỏi: “Ngươi hài lòng với con hàng này chứ?” Trong giọng điệu của hắn có chút đắc ý.

Sở Huyên nghe xong lời này, nàng nghiêm túc đánh giá lão giả trước mặt.

Tại sao lại bán lại cho nàng? Thiếu niên này luận về tư sắc là thượng thừa, tại sao hắn không tự mình bán trực tiếp mà phải qua tay nàng?

Dường như nhìn thấy sự nghi hoặc của nàng, lão giả tiến lên vài bước, thấp giọng nói: “Là con người, khó tránh khỏi có nỗi niềm khó nói, ta chỉ muốn có ít linh thạch, nếu ngươi vừa ý, thì nói với ta một tiếng!”

Kỳ thật hắn cũng muốn tự mình bán đi, nhưng lại không có linh thạch thuê quầy hàng, hơn nữa hắn đang vội vã chạy trốn, cho nên hắn nghĩ bụng đứt khoát chuyển qua tay người khác bán!

Sở Huyên nghe những lời hắn nói, nàng lập tức hiểu rõ, hắn không thể tự mình ra mặt bán nên mới đến chợ đen chuyển qua tay người khác bán để lấy ít linh thạch.

Nàng giả vờ trầm ngâm suy nghĩ, liếc nhìn lão giả rồi nhìn người thanh niên như đang đánh giá hàng hóa.

Nàng không thể nhìn ra tu vi của lão giả, nhưng nhất định cao hơn nàng. Tuy nhiên, ở chợ đen này có quy định, không được phép gϊếŧ người.

Sở Huyên không hề lo lắng, nàng chỉ đang suy nghĩ xem có nên mua thiếu niên này hay không.

Người thiếu niên này tựa hồ không có tu vi, sắc mặt đờ đẫn, ngơ ngác đứng đó như con rối bị mắc dây.

Không biết hắn như thế nào lại bị bắt và bị đem bán! Sở Huyên trong lòng thở dài, thật đáng thương, hôm nay hắn may mắn gặp được nàng, nếu gặp phải dạng người như Phì nương tử, tương lai hắn không biết sẽ bị hủy diệt như thế nào!

“Chính ngươi đưa ra một cái giá đi.” Sở Huyên hạ giọng nhìn lão giả, yêu cầu hắn ra giá trước, sau đó nàng sẽ mặc cả.

Lão giả phỏng đoán thái độ của nàng, cho rằng mụ mập trước đó bán được một trăm khối linh thạch trung phẩm, thiếu niên này tự nhiên không có khả năng ít hơn mụ mập đó, nên nói: “Không nhiều, hai trăm khối linh thạch trung phẩm!” Hắn nói với vẻ mặt bị chịu thiệt, giơ hai ngón tay trước mặt nàng.

Sở Huyên nghe được lời này, cái gì?! Hai trăm khối linh thạch trung phẩm, trên người nàng cũng chỉ có hơn một trăm khối linh thạch trung phẩm, người này thật sự đến đây để cướp sao?

Không cần suy nghĩ, nàng nói: “Năm mươi khối linh thạch trung phẩm!”

Lão giả nghe vậy, từ chối, lo lắng nói: “Người nhìn xem, dung mạo tuyệt sắc! Trắng trẻo sạch sẽ! Hai trăm khối linh thạch trung phẩm cũng quá rẻ rồi!”

Sở Huyên chỉ vào thiếu niên nói: “Dung mạo thì được, nhưng chất lượng không đạt tiêu chuẩn. Nhìn xem, mặt này giống như một khúc gỗ, ta bán là người chứ không phải khúc gỗ! Nếu điều này khiến người mua không hài lòng, nó sẽ ảnh hưởng đến uy tín của ta!”

Lão giả nghe nàng nói, cũng nhìn về phía thanh niên vẻ mặt ngơ ngác, không phải chỉ là một tên đầu đất sao? Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy Sở Huyên nói có chút có đạo lý, nhưng hắn lại không muốn nhượng bộ! “Nhưng thế này thì quá ít, một trăm! Một trăm như thế nào?”

Sở Huyên trợn mắt nhìn hắn: “Ba mươi! Bán hay không!” Nàng nói với ý định rời đi!

Lão giả vội vàng ngăn nàng lại, mà thiếu niên kia không biết từ lúc nào, ánh mắt có chút lưu quang nhìn về Sở Huyên.

“Được, được! Cứ bán như cũ, năm mươi năm mươi!” Lão giả vẻ mặt đau khổ, nếu không phải hắn gấp gáp, hắn đã rời đi từ lâu.

Sở Huyên đương nhiên có thể nhìn ra hắn không cam lòng, nàng chỉ là biết hắn nóng lòng nên chém mạnh, hơn nữa, nàng ngay từ đầu cũng không có nhiều linh thạch! Cho dù phải hy sinh năm mươi này, nàng cũng sẽ rất đau lòng!