Có một nam tử đứng cạnh đài cao, hắn ta thấp và mũm mĩm, một thân y phục tơ lụa gấm vóc, trông có vẻ giàu có, hai sợi râu trên miệng hắn cử động khi miệng hắn mở ra và đóng lại.
“Hai ngàn khối linh thạch thượng phẩm lần một!”
“Hai ngàn khối linh thạch thượng phẩm lần hai!”
Chưởng quỹ đang định gõ búa chốt giá cuối cùng thì bất ngờ từ căn phòng bên trái tầng hai, một nữ tử xinh đẹp đưa tấm bảng ra.
Chưởng quỹ bên cạnh đài cao lập tức chớp mắt: “Ba ngàn linh thạch thượng phẩm! Ba ngàn khối linh thạch thượng phẩm! Phòng chữ Thiên số 2 ra giá ba ngàn khối linh thạch thượng phẩm! Còn ai muốn tiếp tục đấu giá!”
Tuy nhiên, hắn vừa dứt lời thì có người đưa ra một tấm bảng ở cánh trái tầng hai, giá đưa ra là bốn ngàn khối linh thạch thượng phẩm!
Đám người trên khán đài đều ồ lên, một người trong số họ thì thầm: “Chỉ là một tàn quyển mà thôi, ra giá bốn ngàn khối linh thạch thượng phẩm, theo ta thấy, nhiều nhất chỉ đáng giá một trăm khối linh thạch trung phẩm!” (Tàn quyển: cuốn sách chỉ còn lại 1 phần)
“Ngươi đây là không biết, đối với chúng ta có thể nó trông bình thường, nhưng với một số người thì không!”
Sở Huyên ở bên cạnh liếc nhìn hai vị tu sĩ đang thấp giọng trò chuyện, sau đó di chuyển đến căn phòng bên cạnh đã ra giá bốn ngàn viên linh thạch thượng phẩm, căn phòng được che lại bằng một tấm màn đã được thi triển một loại pháp thuật đặc thù trên đó, để bảo vệ khách nhân.
Mà căn phòng này chính xác là căn phòng của nhân vật nữ chính Lạc Vũ Thường, còn người cùng tranh đoạt vật phẩm là một nhân vật nam chính khác, Âm Lê La, thiếu tông chủ của Âm La Tông!
Vật phẩm được đấu giá lần này chính là một quyển đạo quyết, tuy nhiên, đạo quyết này chỉ là một tàn quyển nên không ai biết được đạo quyết này được gọi là Thái Âm Hồn Đạo.
Thái Âm Hồn Đạo trình bày và phân tích một con đường tu luyện hồn phách, trong đó có nhiều loại phương pháp bí mật tu dưỡng hồn phách, đối với đệ tử của Âm La Tông mà nói thì rất có lợi, nhưng những tu sĩ khác thì lại chỉ có hại.
Bất quá, nếu cuốn sách này hoàn chỉnh thì mọi chuyện sẽ khác.
Có một phần Thái Âm Hồn Đạo còn sót lại trong Không gian Vạn vật của Lạc Vũ Thường.
Cuộc đấu giá này có thể được coi là một cơ duyên ngẫu nhiên. Lạc Vũ Thường vốn là nhìn trúng một gốc linh thảo, linh thảo này có công dụng thư giãn gân mạch, có khả năng tái tạo gân mạch, chữa khỏi bệnh cho Lạc Trần.
Nàng cũng không ngờ rằng tàn quyển Thái Âm Hồn Đạo lại xuất hiện trong cuộc đấu giá này.
Lạc Vũ Thường là ai? Đương nhiên, nàng sẽ không bỏ lỡ bất cứ điều gì có lợi cho mình.
Cho nên nàng nhất định phải lấy được tàn quyển Thái Âm Hồn Đạo này.
Nàng có rất nhiều linh thạch!
Bất quá, nàng có linh thạch, không có nghĩa là Âm Lê La không có.
Kết quả là, hai người thi nhau đập linh thạch, cuối cùng đưa ra giá một ngàn khối linh thạch cực phẩm, khiến tất cả những người có mặt ở đây đều cảm thấy choáng váng!
Linh thạch cực phẩm rất hiếm, cũng không dễ dàng lấy ra dùng để giao dịch, mật độ linh khí thuần túy, được đại đa số các tu sĩ sử dụng để bày trận pháp, bổ sung linh lực khi họ gặp phải nguy hiểm, lúc cần thiết còn có thể đoạt được một đường sinh cơ.
Lần này, một ngàn khối linh thạch cực phẩm lại được xuất ra, mọi người đều kinh ngạc, càng thêm ngưỡng mộ.
Phải biết rằng một khối linh thạch trung phẩm có thể đổi thành một trăm viên linh thạch hạ phẩm, một khối linh thạch thượng phẩm có thể đổi thành một trăm viên linh thạch trung phẩm, tính toán một hồi thì một khối linh thạch cực phẩm có thể đổi thành một triệu khối linh thạch hạ phẩm!
Lúc đọc tiểu thuyết, Sở Huyên không nghĩ có gì không ổn, nhưng bây giờ đối với một người như nàng, mỗi tháng chỉ có mấy khối linh thạch hạ phẩm, nàng đương nhiên khá hâm mộ cùng ghen tị!
Nàng tự an ủi mình bằng cách tự nhủ rằng tiền tài là vật ngoài thân, là một nữ phụ không may mắn, tốt nhất nàng nên cố gắng phấn đấu nhiều hơn nữa.
Hơn nữa, mục đích lần này của nàng không phải là xem sự phô trương giàu có của Lạc Vũ Thường.
Nàng đưa tầm mắt tới phòng chữ Thiên số 2, vòng qua đám người, hướng tới mục tiêu!
Không sai! Mục tiêu của nàng là nhân vật nam chính khác trong tiểu thuyết, Âm Lê La!