Nữ Phụ Tu Tiên: Tiểu Sư Muội Phản Công

Chương 25: Gân rồng

Trên đường phố tấp nập, nàng đứng sững sờ mấy giây, chợt loạng choạng, định thần lại, lao vào một con hẻm vắng.

“Ngươi rốt cuộc là thứ gì? Có mục đích gì? Dựa vào cái gì có thể hành quyết ta?”

Nàng thở dốc, liên tiếp hỏi mấy câu, nhưng câu trả lời mà hệ thống đưa ra đều không chính xác.

“Quy luật của Hệ thống thành tiên, ký chủ phải đạt tiêu chuẩn cao nhất do hệ thống quy định!”

Sở Huyên nghe được lời này sửng sốt, quy luật của Hệ thống thành tiên? Tiêu chuẩn cao nhất?

Ý nghĩa này không khó hiểu, Sở Huyên rất nhanh bình tĩnh lại.

Nàng bị sốc, nàng nghĩ mình đang bị lừa!

“Có nghĩa là chỉ cần ta đáp ứng tiêu chuẩn của hệ thống trong thời gian quy định thì ta sẽ không bị hành quyết phải không?”

Lần này hiếm khi hệ thống trả lời câu hỏi của nàng: “Đúng.”

“Vậy tiêu chuẩn mà ngươi đang nói đến là gì?”

“Tư chất và thể chất của ký chủ phải đạt tới trình độ cao nhất, tất cả cảnh giới đều phải đạt được trong thời gian có hạn. Bất cứ điều gì...”

“Được rồi được rồi” Sở Huyên thấy nó có vẻ muốn nói rất nhiều, cơ bản đều có thể hiểu được, liền ngắt lời “Có phải hay không chỉ cần gặp vấn đề nan giải ngươi sẽ giúp ta?” Đây mới là trọng điểm nàng muốn hỏi.

Hệ thống tựa hồ dừng lại một chút, nói: “Tùy vào hoàn cảnh mà trợ giúp.”

“…” Cái gì mà tùy hoàn cảnh trợ giúp?

“Aizzz! Trợ giúp tùy theo hoàn cảnh là có ý tứ gì?”

Nhưng lần này hệ thống không còn trả lời nàng nữa, nó bỏ qua mọi câu hỏi của nàng.

Sở Huyên tức giận, đành bất lực, cuối cùng lấy ngọc bội Diệu Linh Thanh Liên từ trong túi Càn Khôn ra. Dưới ánh nắng mặt trời một màu trắng sáng bóng, khi chạm vào có cảm giác mịn màng.

Nàng lật tới lật lui, nhưng làm thế nào nàng có thể luyện thành đan dược từ một miếng ngọc hình chữ nhật và cứng như vậy?

Nàng đang suy nghĩ thì đột nhiên âm thanh của hệ thống máy móc truyền đến: “Giữa thiên địa, thiên tài địa bảo do thiên địa sinh ra và nuôi dưỡng có thể trực tiếp phục dụng, chúng được thiên địa ưu ái, sinh ra từ linh khí thiên địa, bản thân chúng là tiên thiên chi vật, dùng chúng không có vấn đề gì. Loại thiên tài địa bảo như vậy rất hiếm, nhưng thứ duy nhất được tìm thấy cho đến hiện tại là ngọc bội Diệu Linh Thanh Liên, vì đây là ngọc, trực tiếp nuốt không tiện, cho nên cùng với thứ phụ trợ là gân rồng luyện chế thành đan dược, mới có thể dung nhập vào cơ thể.”

Nàng vốn tưởng rằng hệ thống sẽ nói về tiêu chuẩn hệ thống, nhưng không ngờ đó là cách luyện chế ngọc bội Diệu Linh Thanh Liên nhưng nàng có thể tìm được thứ như gân rồng ở đâu?

Rồng được coi là Thần thú trong tiểu thuyết, nó chỉ tồn trong truyền thuyết so với những loài linh thú khác là khác nhau một trời một vực. Nhưng ở phần sau của tiểu thuyết, nữ chính sẽ gặp được nó, vì đây là một trong rất nhiều cơ duyên dành cho nữ chính.

Nhưng hiện tại, chưa phải là phần sau, mặc dù nàng biết có một con rồng, nhưng nó sống ở trong một bí cảnh, mà bí cảnh này đến vạn năm sau mới có thể mở ra.

Nàng sốt ruột hỏi: “Ngươi muốn ta đi đâu tìm gân rồng?”

“Thứ này ở Thiên Thủy Quận.”



Con đường chính của Thiên Thủy Quận rộng và dài, hai bên là tu sĩ ngồi dưới đất, trước mặt bày biện vật phẩm để trao đổi, cuối đường có một tòa nhà ba tầng đứng sừng sững.

Tòa nhà này được gọi là Linh Bảo Lâu, hiện tại bên trong đang diễn ra một cuộc bán đấu giá.

Sở Huyên đứng trước Linh Bảo Lâu, vẻ mặt rối rắm, suy nghĩ một lúc rồi bước vào.

Thiên Thủy Quận, thế giới gương nơi các tu sĩ lui tới, không phải là rất thịnh vượng và hùng mạnh, chỉ có thể được coi là một thị trấn nhỏ cấp ba, vì vậy chỉ có các tu sĩ rải rác tụ tập xung quanh nó.

Cho nên bên trong tòa nhà không thể gọi là biển người được.

Nàng đứng ở phía sau cùng, trước nàng có gần trăm tu sĩ, phía trước đặt một cuốn thư tịch cũ kỹ trên đài cao.