"Đã có chuyện gì với Tô huynh vậy?" Vân Tử Khanh khẽ cau mày và hỏi Bạch Bộ Dao.
"Dật Nhiên sư huynh ngất đi, nhưng không có gì nghiêm trọng cả..." Mặc dù vết thương của Tô Dật Nhiên không nghiêm trọng, nhưng Bạch Bộ Dao vẫn lo lắng khi nhìn thấy Tô Dật Nhiên bị thương.
Nghe vậy, Vân Tử Khanh ậm ừ một tiếng, sau đó quay đầu sang nhìn Lạc Vũ Thường, trông thấy nàng đang bước xuống từ trên thân Viêm Báo, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
"Chúc mừng Lạc sư muội thu phục được linh thú." Tuy rằng trong lòng chấn động, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, nói lời chúc mừng.
Lạc Vũ Thường chỉ cười đáp lại, hơi nhếch môi nói: "Nếu mọi người đều đã bình an vô sự, sư muội rời đi trước." Viêm Báo đứng cạnh nàng gầm lên, sau đó chuyển thân rời đi cùng nàng, bỏ những người còn lại ở phía sau.
Trong tiểu thuyết, mỗi người đều đạt được cơ duyện và đi theo con đường riêng của mình, mặc dù bề ngoài không đề cập đến, nhưng Sở Huyên, người đã đọc tiểu thuyết, biết rằng Vân Tử Khanh có được Trận Pháp Yếu Quyết, còn Bạch Bộ Dao và Tô Dật Nhiên cũng đạt được cơ duyên cho riêng bọn họ.
Sau đó, vì lo lắng nên Vân Tử Khanh đã đích thân hộ tống Tô Dật Nhiên trở lại Hạo Thiên Tông.
“Sở sư muội, có gì trở ngại sao?”
Sở Huyên đang nghĩ tới cốt truyện, đột nhiên nghe được Vân Tử Khanh hỏi, không hiểu vì sao khẩn trương, không dám nhìn thẳng Vân Tử Khanh, chỉ cúi đầu thấp giọng nói: "Ta không sao, một lát nữa sẽ ổn thôi."
Nàng cảm thấy ánh mắt Vân Tử Khanh dừng lại trên người nàng một lúc, sau đó lại nghe Vân Tử Khanh nói: "Ta muốn hộ tống Tô huynh, nếu ngươi không có việc gì thì có thể đến một thôn trang gần đây, nghỉ ngơi vài ngày rồi hãy quay về tông môn.”
“…Được.” Nàng nhẹ nhàng đáp, nhưng trong lòng lại có chút thất vọng.
Sau đó, Vân Tử Khanh và những người khác rời đi, để lại nàng một mình,cơn gió nhẹ thổi qua cơ thể vốn đã ướt đẫm của nàng, khiến nàng co rúm lại.
Vì quá lạnh nên nàng không ở đó được bao lâu liền đứng dậy rời đi. Thay vì đi đến thôn trang mà Vân Tử Khanh đã đề cập, nàng nghỉ ngơi trong một hang động.
Ngồi xếp bằng và dùng linh lực để làm khô y phục còn hơi ẩm ướt trên người.
Sau đó, nàng lấy ra chiếc bình sứ màu xanh trắng chứa Ngục hỏa tuyền từ túi càn khôn, nàng dùng đôi bàn tay trắng trẻo thanh tú của mình mở nắp bình và nhìn thấy bên trong là Ngục hỏa tuyền sền sệt, trong suốt và không màu.
Ban đầu nghĩ rằng việc lấy được Ngục hỏa tuyền sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng nàng không ngờ rằng việc đó lại dễ dàng như vậy, bây giờ đã có được Ngục hỏa tuyền, nàng không cần phải lo lắng quá nhiều.
Bước tiếp theo, là thu thập các tài liệu còn lại, sau đó nàng có thể luyện chế Ngũ Chỉ Hoàn.
Cảm thấy có chút nôn nóng, nàng chỉ nghỉ ngơi có một giờ, sau đó liền vội vã ngày đêm trở lại Vọng Sơn Tông trong vòng mấy tháng.
Nhưng nàng vẫn không nghỉ ngơi, liền đến Thiện Công đường nhận nhiệm vụ để đổi lấy các tài liệu còn lại, nàng mới thở ra nhẹ nhàng và thư giãn sau chuyến đi gấp rút nhiều ngày.
Những nhiệm vụ nàng nhận không khó, chỉ là những vấn đề tầm thường trong tông môn, chẳng hạn như sắp xếp những thư tịch trong tàng thư các theo danh sách, giúp việc vặt, v.v. những nhiệm vụ này thực sự khá dễ dàng. Bởi vì những tài liệu nàng muốn đổi, không cần quá nhiều điểm cống hiến.
(Thư tịch: các loại sách, tài liệu cổ)
Tàng thư các trong núi, lợi dụng thế núi mà xây dựng thành, vào tàng thư các thực chất là đi vào lòng núi. Bên trong rộng rãi và sáng sủa, có ba gian: Ngoại đường chủ yếu là thư tịch phổ thông; trung đường chứa các loại đạo quyết, khẩu quyết; nội đường chứa những thư tịch chỉ có các tu sĩ đạt tu vi Hoá Hư Cảnh trở đi mới được vào.
Ở ngoại đường, những giá sách cổ kính trải dài hàng trăm mét, nàng đứng trước một giá sách, nín thở ngưng thần lợi dùng linh khí để khống chế thư tịch hoặc thẻ tre ghi chép phóng lên giá cao cả trăm mét.
Việc này tưởng chừng đơn giản nhưng lại khá khó khăn, chỉ việc đặt một thẻ tre ghi chép lên giá sách tầng năm đã tiêu tốn rất nhiều sức lực, mồ hôi trên trán tuông ra, đây mới chỉ là tấm thẻ tre ghi chép thứ ba.
Nàng hiểu rằng nhiệm vụ này thực chất là để rèn luyện thần thức của tu sĩ, điều này sẽ mang lại lợi ích to lớn cho việc tu hành sau này.
Nhìn đống thư tịch lộn xộn dưới đất đang chờ nàng sắp xếp lên trên giá, nàng không hề cảm thấy nản lòng mà còn tự nhắc nhở mình phải thật kiên nhẫn.
Sau tất cả, hoàn cảnh là không giống nhau.
Nàng phải mất bảy ngày mới sắp xếp xong chồng thư tịch lên giá. Khi bước ra khỏi tàng thư các, tay nàng vẫn run rẩy nhưng khả năng kiểm soát thần thức của nàng đã được cải thiện.
Bước tiếp theo là chạy việc vặt và một số công việc lặt vặt, về cơ bản không quá khó.
Nàng đã hoàn thành nhiệm vụ chỉ trong vài ngày và thu thập thành công những tài liệu còn lại.
Trong hang động, Sở Huyên vừa lấy được tài liệu, liền bắt đầu luyện chế Ngũ Chỉ Hoàn. Ngồi khoanh chân trên bệ đá, trước mặt nàng là một khối Ngục hỏa tuyền lờ mờ phát sáng kích cỡ bằng nắm tay đang lơ lững trên không, cách mặt đất khoảng một thước, không ngừng vặn vẹo, biến dạng.
Nàng đã ngồi đó hơn ba tháng, ngoại trừ lúc đầu luyện chế các loại tài liệu khác nhau, nàng vẫn tiếp tục xuất đạo ấn quyết đánh vào khối Ngục hỏa tuyền không ngừng nghỉ.
Ngũ Chỉ Hoàn tương đối khó luyện chế vì nó là pháp bảo trong Luyện Thần cảnh. Ngoài ra, còn có 360 ấn quyết tương ứng, trùng khớp với số lượng Chu Thiên, nàng đã xuất đạo ấn không biết bao nhiêu lần.
Sự khó khăn trong việc luyện chế phôi Ngũ Chỉ Hoàn này có phần vượt quá sức tưởng tượng của nàng.
Nếu trước đây nàng không rèn luyện thần thức của bản thân trong tàng thư các trong thời gian ngắn và đề thăng ngưng tụ lực của bản thân thì nàng sẽ khó có thể chống đỡ cho đến hiện tại.
Tốc độ hấp thụ linh khí bên ngoài để bổ sung cho bản thân chậm hơn một chút so với tốc độ tiêu hao. Hiện tại, linh khí của nàng gần như cạn kiệt, sắc mặt tái nhợt.
Tuy nhiên, nàng không thể bỏ cuộc, ép bản thân phải bỏ qua những biến hóa trong cơ thể, nàng dựa vào bản năng và tiếp tục xuất ra đạo ấn quyết.
Khối Ngục hỏa tuyền càng lúc càng vặn vẹo dữ dội, tựa hồ có thứ gì đó sắp lao ra.
Không biết trải qua bao lâu, khối Ngục hỏa tuyền cuối cùng cũng lắng xuống, không còn vặn vẹo nữa.
Sở Huyên lập tức cảm ứng được, mở mắt ra, nhìn vào khối hỏa tuyền với những gợn sóng trong mắt.
Một hơi thở kỳ lạ phát ra.
Khoảnh khắc tiếp theo, khối hỏa tuyền bùng nổ dữ dội.
Sở Huyên chỉ ngón tay vào trái tim nàng, khi nàng duỗi ngón tay ra, một giọt máu nổi trên đầu ngón tay, không ngừng xoay tròn.
Khuôn mặt vốn trắng bệch của nàng lập tức trở nên tái nhợt, giọt máu hóa thành một đường máu mảnh trên đầu ngón tay, không ngừng vẹn vẹo, cuối cùng biến thành đồ án có hình năm vòng tròn nhỏ xíu.
Nàng vẫy tay, đồ án bay thẳng về phía quả cầu ánh sáng.
Ánh sáng rung chuyển dữ dội, toàn bộ hào quang trong nháy mắt tiến nhập về trung tâm, năm vòng tròn chậm rãi xuất hiện.
Ngũ Chỉ Hoàn gồm năm chiếc nhẫn trong suốt và sáng bóng, trên thân những chiếc nhẫn có vô số hoa văn phát sáng lấp lánh, khiến nàng không khỏi mê mẩn khi nhìn thấy nó, tinh xảo và chất lượng nhưng cũng ẩn chứa những nguyên tắc tinh vi huyền diệu.
Sở Huyên không để ý đến sự suy yếu của bản thân, nhẹ nhàng thở ra. Cuối cùng cũng hoàn thành!
Nàng đưa tay ra, năm chiếc nhẫn xoay tròn trong không trung, bay đến trên tay nàng, một cảm giác kỳ lạ truyền đến từ tay nàng, như thể năm chiếc nhẫn vốn là một bộ phận trên cơ thể nàng.
Sau đó nàng động tâm, Ngũ Chỉ Hoàn biến thành một luồng ánh sáng và chui vào trong nội thể của nàng.
Từ giờ trở đi, chỉ cần nàng nuôi dưỡng nó trong nội thể một thời gian, thì nàng có thể xuất ra sử dụng đối địch.