Chẳng qua cũng chỉ có vậy, chỉ là hôn môi thôi, đối phương liền có thể có tình cảm với ngươi sao? Tình huống này chỉ xảy ra trong tiểu thuyết, mặc dù quả thật đang trong tiểu thuyết nhưng nàng chỉ là bia đỡ đạn mà thôi!
Haizzz...nàng có thể nói gì đây? Cứ coi như chuyện đó chưa từng xảy ra đi...
Nàng định chống tay đứng dậy, đột nhiên, tay của nàng chạm phải một vật cứng nhọn, trên lòng bàn tay nàng bị cứa thành một vết máu.
Nàng đau đớn cúi đầu nhìn thì thấy một hòn đá đen không biết từ đâu nằm trên chỗ cương thi đã biến thành tro bụi trước đó, sau đó với một tiếng vù, hòn đá đen lao tới trước mặt nàng.
Nàng đang định trốn đi thì hòn đá đột nhiên biến mất.
Sau đó, một giọng nói vang lên trong đầu nàng.
"...Hệ thống thành tiên đã được kích hoạt. Danh tính của chủ nhân, Sở Huyên, một linh hồn đến từ thế giới khác, đã được xác nhận."
Sở Huyên dùng thần thức kiểm tra, đột nhiên nhận thấy có một hòn đá đen trong nội thể của nàng, chính là hòn đá mà nàng đã nghĩ tấn công nàng.
Đây là có chuyện gì?
Có phải nàng vừa nghe nói đến hệ thống thành tiên? Linh hồn đến từ thế giới khác?
Có phải nàng đã vô tình kích hoạt hệ thống nào đó?
Nàng đang chờ đợi sự tiếp nối của hệ thống thành tiên này, nhưng nhất thời lại không có âm thanh nào, nàng đã kích hoạt hệ thống nào đó sao?
"Này! Hệ thống lên tiếng đi!" Nàng nhịn không được thúc giục.
Nhưng không có phản ứng, giống như một hòn đá chìm xuống biển.
Nàng cau mày suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy bước ra ngoài, nó có phải là một hệ thống hay không, nó sẽ hiển lộ ra một cách tự nhiên khi thời cơ đến, nếu nàng không ra ngoài, người bên ngoài sẽ cho rằng nàng đã xảy ra chuyện gì.
Khi mọi người nhìn thấy nàng bước ra, một nữ tử tên Từ Tử Linh, có tu vi ngang nàng, tiến tới và hỏi: "...ngươi có sao không?" Nàng ấy tỏ ra lo lắng, day dứt vì đã không cứu nàng ngay trước đó.
Sở Huyên nói không sao, nhưng cũng biết rằng những người này không dám xông vào, bởi vì tu vi họ thấp, mà bọn họ cũng chỉ quen nhau một thời gian ngắn.
Thấy nàng không trách, Từ Tử Linh thở phào nhẹ nhõm, trìu mến nói: "Ta tên Từ Tử Linh, ngươi tên gì?"
"Ta tên Sở Huyên,
Hai người vừa giới thiệu xong, bên đó vang lên giọng nói của Vân Tử Khanh: "Các ngươi về trước đi, ta còn có việc phải làm!"
Nói xong, hắn cầm kiếm rời đi không đợi có người đáp lại.
Trong cốt truyện, Vân Tử Khanh quả thực có việc phải làm, nhưng khi hắn đang làm chuyện gì đó thì bất ngờ gặp được Lạc Vũ Thường, với tư cách là sư muội, Sở Huyên tìm cớ ép hắn cho nàng theo cùng, từ đó nàng liền ngọc nát hương tan, ngỏm củ tỏi, không còn xuất hiện trong truyện nữa.
Mấy người còn lại tràn đầy niềm vui, bọn họ không cần ra tay nhưng vẫn những được cống hiến, ai mà không vui?
Sở Huyên không biết mình có vui hay không, liền theo mọi người trở về tông phái, nhận tài liệu, bắt đầu luyện chế Thanh Phong Kiếm.
Nàng cầm lấy Trấn Linh mộc và Huyền Thuyết vội vàng đi thẳng về hướng hỏa tuyền (suối lửa) duy nhất trong tông phái.
Mỗi tông phái đều có một hỏa tuyền để các đệ tử trong tông luyện chế linh khí. Khi nàng đến, một số đệ tử Vọng Sơn tông đã bắt chéo chân và chăm chỉ luyện chế linh khí.
Hỏa tuyền này nằm ở giữa trung tâm sơn mạch của dãy núi Vọng Sơn Phong, có diện tích rộng và hình dạng một cái hố, có một số hỏa tuyền nhỏ chỉ cách nhau vài mét.
Nàng ngẫu nhiên chọn mép hỏa tuyền và ngồi xếp bằng.
Nhắm mắt lại, hai tay nàng chậm rãi bắt đầu biến hóa, theo phương pháp luyện chế Thanh Phong Kiếm trong Thanh Phong Đạo Quyết tạo thành một ấn quyết.
Chẳng bao lâu, một vòng tròn dung nham cỡ nắm tay bốc lên từ hỏa tuyền và dừng lại trong khoảng không cao ba thước trước mặt nàng, dung nham không ngừng vặn vẹo và biến dạng, nàng biết rõ nguyên nhân tại sao dung nham lại như vậy, vì nàng là người mới, chỉ mới bắt đầu thao tác luyện chế. Ổn định tâm trí, dung nham dần dần ổn định hình dạng và cuối cùng không còn vặn vẹo nữa, nhưng sắc mặt nàng tái nhợt và trán đổ mồ hôi đầm đìa.
Ngay khi nàng chuẩn bị điều khiển Huyền Thiết dung nhập vào nó, dung nham đột nhiên chuyển động và rơi trở lại hỏa tuyền.
Bước đầu tiên, thất bại.
Nhưng nàng không nản lòng, tiếp tục ấn quyết, không ngừng cố gắng, cho đến khi linh lực trong đan điền gần như cạn kiệt, cuối cùng cũng dung nhập được Huyền Thiết vào trong đó. Tuy nhiên, lúc này, nàng cũng không vội dung nhập Trấn Linh mộc vào, cần phải nghỉ ngơi một lát, ngưng khí khôi phục linh lực.
Việc luyện chế Thanh Phong Kiếm không khó, nhưng với tu vi hiện tại của nàng, rất khó để luyện chế một Thanh Phong Kiếm có phẩm chất cao, nàng quyết định tốt nhất là luyện chế một thanh kiếm có thể dùng để tự vệ.
Một lúc sau, nàng cảm thấy gần như đã được nghỉ ngơi đủ nên tiếp tục dung nhập Trấn Linh mộc vào đó, tiếp tục ngưng kết và luyện hóa, dung nham dần dần chuyển từ màu đỏ sang màu trắng, biến thành nham phôi. Sau đó nàng cắn ngón tay, một giọt máu nổi lên trên ngón tay, cách ngón tay nàng khoảng một lóng tay, nó không ngừng trôi nổi và thay đổi hình dạng theo ý nghĩa của nàng, huyễn hóa thành đồ án một thanh kiếm.
Nàng vẫy tay, đồ án bay về phía nham phôi rung chuyển dữ dội, biến đổi và dài ra, dần dần có hình dạng của một thanh kiếm.
Thanh kiếm này hoàn toàn màu trắng, phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, trên chuôi kiếm xuất hiện họa tiết gió màu xanh lá cây.
Nàng còn chưa kịp lau mồ hôi trên đầu, liền khẽ thở dài rồi thầm than thở, nàng chỉ luyện chế món pháp khí đơn giản như này mà đã mệt mỏi như vậy.
Nàng đưa tay triệu hồi thanh kiếm, thanh kiếm bay vào tay, lòng nàng chợt hiện lên một cảm giác thỏa mãn.
Sau đó trong nháy mắt, Thanh Phong Kiếm biến thành một luồng ánh sáng và nhập vào nội thể của nàng.
Nàng ngồi khoanh chân tại chỗ, chuẩn bị bổ sung toàn bộ linh lực đã mất đi, đột nhiên trong đầu nàng vang lên một giọng nói máy móc.
"Thanh Phong Kiếm này có phẩm chất quá kém và không hợp lệ."
Sau đó Sở Huyên cảm thấy Thanh Phong Kiếm mà nàng đã dày công luyện chế đã biến thành tro bụi trong nội thể của nàng.
"Ah... sao ngươi, sao ngươi có thể..." Nàng há hốc mồm, khó có thể tin, phải mất một thời gian mới nói được vài từ.
Nhưng hệ thống giống như lặn mất tăm, nhắm mắt làm ngơ trước sự bàng hoàng và tức giận của nàng.
Đây là thứ mà nàng đã rất nỗ lực để luyện chế thành công. Sở Huyên không quan tâm đó là hệ thống thành tiên hay một loại hệ thống nào đó bị hỏng, nàng tức giận, nhịn không được mà chửi ầm lên.
"Thanh Phong Kiếm phẩm chất cao, Bách Luyện Đạo Quyết, mời lựa chọn..."
Nàng vừa mở miệng, giọng nói máy móc không chút cảm xúc lại vang lên, sau đó hai vật xuất hiện trong nội thể của nàng, một vật là Kiếm, một vật là sách.
"Thanh Phong Kiếm có phẩm chất cao có thể chống lại kẻ địch bên ngoài, nó cứng hơn và sắc bén hơn Thanh Phong Kiếm bình thường, nhưng nó không thể chống lại pháp khí của các tu sĩ có tu vi trên Luyện Khí."
"Bách Luyện Đạo Quyết bao gồm các loại phương pháp luyện khí khác nhau. Chỉ riêng trong Luyện Khí Kỳ, đã có hơn hai mươi pháp khí, năm linh khí, và một pháp bảo."
Sở Huyên nghe xong ngơ ngác mà quên mất mình đang tức giận.
“Xin mời chọn.”
Giọng nói đó lại vang lên trong đầu nàng, vẫn không có chút cảm xúc nào.
“Chọn cái gì?” Nàng ngơ ngác hỏi.
“Xin mời chọn.”
“…” Sau đó nàng có hỏi thế nào thì câu trả lời cũng chỉ có ba chữ này.
Nàng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Bách Luyện Đạo Quyết."
Câu trả lời không còn là ba chữ đó mà chỉ có giọng nói máy móc nói lại: "Bách Luyện Đạo Quyết đã được xác định. Chủ nhân có thể có được Bách Luyện Đạo Quyết bằng cách hoàn thành nhiệm vụ sau."
"Hãy đến trấn Thanh Thủy và đạt được một tấm ngọc bội Diệu Linh Thanh Liên." (Ngọc bội hình sen màu xanh linh tính thần kỳ)
Ngọc bội Diệu Linh Thanh Liên? Nó là gì?
Nàng cau mày suy nghĩ, nhớ lại nội dung cuốn tiểu thuyết mình đã đọc, cố gắng tìm ra manh mối nào đó.