Chương 3: “Cậu ơi!”
Một quả cầu ánh sáng nhỏ màu xanh lơ lửng giữa không trung, đây là hệ thống hỗ trợ thử thách một kèm một mà Cục Hóa Hình đặc biệt trang bị cho Dư Kình Kình, chỉ có mình Dư Kình Kình nhìn thấy và nghe thấy.
[Phát hiện mục tiêu Giang Hạo Viễn có tâm trạng dao động, hiện đang phát sóng suy nghĩ của Giang Hạo Viễn, xin hãy kịp thời áp dụng các biện pháp phù hợp]
[Suy nghĩ hiện tại của Giang Hạo Viễn như sau:]
[Đừng chào hỏi tôi, đừng chào hỏi tôi, đừng chào hỏi tôi]
[Không có ai trong thang máy, không có ai trong thang máy, không có ai trong thang máy]
[YES! An toàn!]
[Để đảm bảo an toàn cho mục tiêu, khi tâm trạng của mục tiêu dao động vượt quá giá trị cảnh báo của hệ thống, sẽ tiến hành phát sóng, các lần sau sẽ không xuất hiện thông báo này nữa, xin lưu ý]
[Giá trị cảnh báo của hệ thống sẽ tự động điều chỉnh theo sự thay đổi về giá trị an toàn của mục tiêu trong thế giới này]
Quả cầu ánh sáng tự động biến mất sau khi phát sóng xong.
Đúng là một hệ thống thông minh nhân tính hóa, nhằm phù hợp với độ tuổi của Dư Kình Kình, hệ thống đã tự động điều chỉnh thành giọng nam cùng tuổi, khi phát sóng suy nghĩ còn tự động bắt chước giọng điệu trong lòng của Giang Hạo Viễn.
Tiếc là Dư Kình Kình nghe không hiểu lắm.
"Mẹ ơi, "Phát hiện mục tiêu có tâm trạng dao động" nghĩa là gì vậy ạ?" Kình Kình hỏi.
Cô bé biết Giang Hạo Viễn chính là cậu mình, cô bé thông minh lắm đó nhé.
Chưa đợi mẹ trả lời, Dư Kình Kình lại lúng búng hỏi thêm mấy câu nữa, toàn là những từ cô bé không hiểu trong thông báo của hệ thống.
Mẹ Dư liếc bố Dư một cái: "Hôm qua anh lại lén cho Kình Kình chơi máy tính bảng đúng không?"
Bố Dư cười trừ.
Sau khi được bố mẹ kiên nhẫn giải thích, Kình Kình cuối cùng cũng hiểu ra, quả cầu ánh sáng kia đang đọc những lời trong lòng cậu mình!
Hóa ra cậu sợ chào hỏi người khác, còn sợ đi thang máy chung với mọi người nữa.
-
Lúc hệ thống phát sóng suy nghĩ cho Dư Kình Kình nghe, Giang Hạo Viễn đang chuẩn bị ra khỏi nhà.
Anh đã áp tai vào cửa để nghe ngóng, xác nhận bên ngoài không có ai thì mới dám ra ngoài.
Thế nhưng vừa ra khỏi cửa, quẹo một cái đã thấy ngay hàng xóm - một người đàn ông xăm trổ đầy mình đang đứng quay lưng về phía anh ở trước cửa nhà, chờ mở cửa.
Mặt mày Giang Hạo Viễn tối sầm, tim hẫng một nhịp, vừa cầu nguyện đối phương đừng quay lại chào hỏi mình, vừa sải thật dài, vội vã nhưng cố gắng không để lộ vẻ sốt ruột, nhanh chóng đi đến thang máy rồi nhấn nút.
May quá, người hàng xóm không quay lại chào hỏi, trong thang máy cũng không có ai, Giang Hạo Viễn thở phào nhẹ nhõm.
Ngay trước khi cửa thang máy đóng lại, Giang Hạo Viễn nghe thấy tiếng kêu than của người hàng xóm: "Mẹ kiếp sao mày mở cửa lâu thế?! Quên tao hướng nội rồi à?! Mày không biết vừa nãy có người đột ngột xuất hiện, làm tim tao đập lên đến hai trăm luôn đấy! Nhỡ đâu người ta chào hỏi tao thì sao!"
Hóa ra đối phương cũng giống anh.
Nghĩ đến hình xăm kín tay của đối phương, rồi lại nhìn mái tóc nhuộm trắng của mình trên tấm gương phản chiếu trong thang máy, Giang Hạo Viễn cong khóe mắt, sao những người hướng nội bây giờ đều thích kiểu "giang hồ" này nhỉ?
Lịch trình hôm nay đã được sắp xếp sẵn, anh sẽ đến nhà chị gái, cùng cháu gái Dư Kình Kình quay tập đầu tiên của chương trình "Du Lịch Cùng Bố".
Giang Hạo Viễn không có công ty quản lý, chỉ có một người quản lý kiêm trợ lý là anh Trương. Vợ anh Trương sắp sinh nên gần đây Giang Hạo Viễn đã bảo anh Trương về nhà đỡ đần vợ rồi.
Giang Hạo Viễn đội mũ bảo hiểm, xe mô tô phân khối lớn gầm lên một tiếng rồi lăn bánh.
Giang Hạo Viễn không thích xe máy, nhưng đi xe máy thì chỉ có một mình, còn bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm.
8 giờ 25 phút, Giang Hạo Viễn đến nhà của Dư Kình Kình.
Chương trình dự kiến bắt đầu trực tiếp lúc 10 giờ, Giang Hạo Viễn hẹn với chị gái lúc 8 giờ rưỡi.
Xe dừng lại, Giang Hạo Viễn ngồi lên yên xe, đôi chân dài thả xuống đạp nhẹ lên đất, bộ đồ lái moto bọc kín người khiến đôi chân thon dài vô cùng cuốn hút.
Cởi mũ bảo hiểm, lộ ra một gương mặt đẹp đến ngẩn ngơ -
Lông mày thanh tú nhưng mang vẻ lạnh lùng, sống mũi cao, môi dày đầy, lông mi dày đậm như cánh chim, kết hợp với khí chất tuyệt vời cùng đường nét khuôn mặt mềm mại nhưng góc cạnh, cộng thêm sự trong trẻo của nam sinh 19 tuổi, quả là đẹp đến nghẹt thở.
"Thầy Giang." Một người trong đoàn chương trình gọi.
Giang Hạo Viễn nghe tiếng quay đầu lại, hôm nay anh vẫn giữ phong cách cool ngầu trẻ trâu mà mạng xã hội nhiều lần phơi bày sau khi "nổi tiếng" - tóc bạch kim, hơi rối.
Trước ống kính trực tiếp có độ phân giải cao, ánh bình minh tạo ra một lớp ánh nhung trên người anh, cộng với ánh mắt lạnh lùng, khiến nhiều người bị sốc trước vẻ đẹp này.