Xuyên Qua Thế Giới Quái Thú: Phản Công Sau Khi Hệ Thống Trói Buộc Sinh Sản

Chương 2.1: Lễ Thành Nhân

Chương 2.1: Lễ Thành Nhân

Mặc dù mùi rất nồng nhưng cuối cùng cũng không nôn nữa.

"Lễ trưởng thành là cái gì? Phù thuỷ tộc là cái gì?"

Tô Nhan hỏi Tiểu Lạc.

Tiểu Lạc là một là một cậu bé hiền lành tốt bụng, đối với vấn đề của Tô Nhan, biết gì nói hết.

Lễ trưởng thành là ngày dành cho toàn bộ bộ tộc chuột người, ngày dành cho giống cái chưa lập gia đình kiểm tra khả năng sinh sản và chọn chồng diễn ra khoảng ba đến bốn lần một năm, tất cả đều tùy thuộc vào tình trạng trưởng thành của giống cái trong bộ tộc.

Giống cái trong thế giới quái thú vốn yếu đuối, chỉ có nhiệm vụ sinh sản, nuôi con đều phụ thuộc vào giống đực.

Có thể nói, giống cái hoàn toàn dựa vào giống đực để tồn tại. Về số lượng, tỉ lệ nam nữ gần như là hai mươi trên một, cho nên chỉ có những giống đực cực mạnh mới có thể sở hữu một giống cái.

Hầu hết giống cái đều sống với nhiều chồng. Vì vậy, một nữ và nhiều nam là chuyện rất bình thường trong thế giới thú nhân, cũng là điều cần thiết để sinh tồn.

Nhưng dù có một nữ và nhiều nam thì việc một số giống đực độc thân vẫn không thể tránh khỏi.

Như vậy mới có Tẫn Động.

Những thú nhân không có vợ có thể đến nơi đó phát tiết nhu cầu sinh lí, chỉ cần trả một vật tư nhỏ.

Khả năng sinh sản của phụ nữ được quyết định bởi đá.

Giống cái nhỏ máu lên đá khả năng sinh sản càng mạnh thì phản ứng của đá càng rõ ràng. Ngược lại là sẽ không có động tĩnh.

Giống cái bị đánh giá là có khả năng sinh sản thấp tương đương với việc bỏ rơi giống cái, sẽ bị đưa đến Tẫn Động.

Lâu là hai năm, ngắn thì mấy tháng, giống cái yếu ớt bẩm sinh sẽ chết do không thể chống chọi được với từng đợt giống đực.

Oro đã trở về, biết Tô Nhan uống sữa dê cũng không nói gì, chỉ nói: "Ta đã báo danh với tộc vu, Bảo Châu Milut, đây là tên của con, hai ngày nữa sẽ làm lễ trưởng thành, nếu không chỉ có thể đưa con đến Tẫn Động."

"Không phải có Lâm Lang bảo đảm sao?"

Tô Nhan trước khi rời đi liếc nhìn Lâm Lang, xác nhận ý nghĩ của hắn đối với cô.

Ánh mắt du͙© vọиɠ tràn đầy tính xâm lược, như thể cô đã thuộc quyền sở hữu của hắn.

Hơn nữa nhìn vóc dáng của hắn, quần áo vải bố và lá không phải da thú, hắn có thể được coi là một trong những tinh anh trẻ tuổi đầy triển vọng trong bộ tộc.

Oro hơi ngạc nhiên, không ngờ cô sẽ nhận ra điều này.

Giống cái đa phần tương đối vụng về, không có đầu óc, ngoại trừ sinh con, khó thấy thông minh, không hổ là huyết mạch của hắn: "Đúng vậy, hai khối tinh tệ đảm bảo."

Trong lòng Tô Nhan có chút không rõ, nhịn không được hỏi: "Chờ một chút, không phải ông nghi ngờ ta không phải con của ông sao?"

Oro trả lời: "Ta ngửi được trên người con có mùi máu của ta, đây là bản năng phân biệt con mình của giống đực. Nếu không, nhiều thú cùng chung một vợ, làm sao có thể phân biệt được ai là của bọn hắn."

"Thì ra là vậy. Còn có, đừng kêu con là Bảo Châu, con tên Tô Nhan."

"Được."

"Con muốn nghỉ ngơi."

"Tiếu Lạc, đưa muội muội con về động nghỉ ngơi, con bé muốn ăn gì thì cho nó ăn."

Hai ngày sau, lễ trưởng thành đã đến.

Oro đưa cho cô một bộ quần áo vải bố mà vợ hắn từng mặc.

Tô Nhan nhờ hỏi Tiểu Lạc mới biết được, vợ Oro chỉ có khả năng sinh sản ở mức vừa phải, lúc mang thai rất khó khăn. Để có thai không phải là điều dễ dàng, thật vất vả mới sinh hắn ra, không lâu sau liền chết.

Trong một chuyến đi săn thú Oro cũng bị thương nặng, sau khi hồi phục vết thương thực lực cũng giảm đi. Lúc săn thú chỉ có thể săn được một số con gà rừng hoặc thỏ rừng. Muốn săn thú lớn cũng khó khăn, hơn nữa Tiểu Lạc cũng đã lớn, cần tích trữ vật tư để tìm giống cái, hắn cũng không cưới nữa, nhưng thỉnh thoảng sẽ đến Tẫn Động tìm giống cái giải quyết du͙© vọиɠ.

Tô Nhan hiểu, mẹ ruột của cơ thể này rất có thể là giống cái trong Tẫn Động.

Mặc quần áo bằng vải thô không vừa vặn, Tô Nhan và Tiểu Lạc đến thần điện thần thánh nhất của tộc chuột người.