Sau Khi Hoà Ly, Tàn Vương Cấm Dục Mỗi Ngày Đều Muốn Phá Giới

Chương 32: Vậy Mà Dám Đánh Lão Tử

Chương 32: Vậy Mà Dám Đánh Lão Tử

"Hôm nay, phía trước đại trưởng công chúa tổ chức một bữa tiệc thưởng hoa sen, mời rất nhiều tiểu thư xuất thân quý gia. Nào, huynh đến ngồi cùng ta, không chừng sẽ nhìn trúng tiểu thư nhà nào đó, dù là cái nào thì chắc chắn vẫn tốt hơn người vợ xấu xí của huynh."

Nói xong, Thái giáo úy còn vỗ bả vai Tiêu Viêm cười hai tiếng.

Hoa Cảnh Trí đi ở phía trước nghe được những lời này tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, hắn quay đầu lại thì tình cờ nhìn thấy Hoa Thư Nguyệt đang đi tới.

Trên mặt cô ta treo nụ cười vui sướиɠ khi người gặp hoạ.

Nhìn thấy Hoa Thư Nguyệt tươi cười, Hoa Cảnh Trí căng thẳng, nghe Thái giáo úy còn đang cười nhạo tiểu lục, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.

Hoa Cảnh Trí nắm chặt tay lao về phía Thái giáo uý, dùng nắm đấm đánh mạnh vào hốc mắt của Thái giáo uý.

Một quyền này, Hoa Cảnh Trí gần như sử dụng hết sức lực, Thái giáo úy hoàn toàn không phòng bị, ăn ngay một đấm của Hoa Cảnh Trí, đôi mắt bỗng nhiên hiện lên sao kim.

Thái giáo úy che mắt lại, đau đến nhe răng trợn mắt: "Nhãi ranh từ đâu ra! Vậy mà dám đánh lão tử."

Hoa Cảnh Lễ và những người khác nhìn thấy cảnh này cũng chạy tới.

Hoa Cảnh Lễ quát: "Lão tứ, huynh làm gì vậy."

Trước đây hắn thường xuyên đánh nhau ở bên ngoài, mà lão tứ nhân duyên rất tốt, trước nay đều không đánh người, hôm nay sao lại như vậy. Tại sao người nào cũng thay đổi.

"Ta làm gì? Huynh hỏi xem tên khốn này vừa nói gì đi. Hắn cười nhạo tiểu lục của chúng ta."

Hoa lão phu nhân nghe vậy lại là không phân xanh đỏ đen trắng mà răn dạy Hoa Cảnh Trí nói: "Con hồ đồ sao? Sao lại vì thứ nghiệp chướng kia mà đánh người!"

Hoa Cảnh Trí nghe vậy hô hấp căng thẳng, bộ dáng này của tổ mẫu, rõ ràng chính là cảm thấy Thái giáo úy nói đúng. Tiểu lục là người nhà của bọn họ, tại sao tổ mẫu có thể để người ngoài sỉ nhục nàng như vậy.

Ly thị lo lắng đi qua giữ chặt Hoa Cảnh Lễ: "Lão tứ, dù như thế nào con cũng không nên động thủ, con mau xin lỗi vị đại nhân này đi."

Dứt lời, bà thở dài nặng nề, đúng là sợ cái gì thì tới cái đó.

Lục nha đầu như vậy, sau này sợ là khó gả ra ngoài rồi, bây giờ lão tứ còn vì nàng mà đánh nhau, nếu thanh danh này cũng đi theo mà huỷ hoại thì làm sao bây giờ.

Thái giáo úy không nghĩ tới Tiêu Viêm và người Hoa phủ ở cùng nhau, trên mặt tuy có chút xấu hổ, nhưng hắn vô duyên vô cớ bị Hoa Cảnh Trí đấm một cái, sao có thể cam tâm.

"A, Hoa tứ công tử thật đúng là lợi hại, khó trách lại ép một nhi tử ưu tú như Tiêu thế tử của chúng ta cưới một muội tử như vậy."

Ý này của hắn chính là Hoa gia ép Tiêu Viêm cưới Hoa Thiên Thiên, nếu không thì ai thèm cưới nữ nhân như vậy.

"Ngươi cái rắm, lục muội của ta rất tốt đấy."

Hoa Cảnh Trí càng tức giận hơn, giơ tay đá chân muốn đánh Thái giáo uý tiếp.

Thái giáo úy có phòng bị, sao có thể để một thư sinh đánh nữa, nhấc chân liền đạp một cái lên bụng Hoa Cảnh Trí.

Hoa Cảnh Trí đau đớn, sắc mặt tái nhợt, đang định chống trả thì bị Tiêu Viêm và Hoa Cảnh Lễ ngăn lại.

Hoa lão phu nhân tức giận đến đập gậy: "Lão tứ, con dừng tay cho ta."

Hoa Thư Nguyệt cũng chạy tới khuyên can: "Tứ ca, huynh đừng đánh nữa, huynh không nghe Thái giáo úy nói sao, phía trước đại trưởng công chúa còn đang mở tiệc đó."

Vừa lúc họ đang tranh cãi, một nhóm người từ đi tới.

Thái giáo úy thấy người tới, cũng không gây chiến với Hoa Cảnh Trí nữa, hừ lạnh một tiếng, buông lỏng nắm đấm.

Nhóm người đầu tiên đang đi về hướng Thính Tuyết Các, nhưng sau khi nhìn thấy họ đã thay đổi hướng đi đi theo hướng này.

Nam tử dẫn đầu đội một chiếc vương miện bằng ngọc có hình hoa sen trên đầu, mặc áo choàng kỳ lân màu tím, khí chất bất phàm.

Mọi người nhìn thấy hắn liền đồng thời cung kính hành lễ.

"Tham kiến Triệu vương điện hạ."

Hoa Thư Nguyệt hơi quay đầu liếc nhìn nam tử tuấn tú khuôn mặt như ngọc, hai má hơi đỏ lên.

Nam nhân này chính là lục hoàng tử của Đại Phụng Triều, Triệu Vương - Nhạc An Niên.

Đó chính là nhân vật nam chính trong , nam nhân cuối cùng bước lên ngôi hoàng đế.

Cô nhớ trong sách có nói hôm nay Triệu vương sẽ đến Nhã Uyển, cho nên mới cầu xin hoa lão phu nhân tới đây, còn trang điểm ăn mặc rất tỉ mỉ.

Nhạc An Niên cũng chú ý đến bóng dáng xinh đẹp trong đám đông, Hoa Thư Nguyệt mặc váy hoa sen màu xanh lá, trên đầu đội một chiếc vòng ngọc trai lắc lư, thật khó để rời mắt.

Nhạc An Niên mặc dù yêu cái đẹp, nhưng không đến mức ám ảnh, hắn chỉ dừng một chút trên người Hoa Thư Nguyệt, rồi nhìn mọi người.

"Không ngờ có thể gặp Tả tướng phu nhân và Tiêu thế tử ở đây, hôm nay đều tới du ngoạn, mọi người không cần đa lễ."

Nói xong, hắn bước tới đỡ Hoa lão phu nhân: "Lão phu nhân thân thể không tốt, sau này nhìn thấy bổn vương không cần hành lễ."

Hoa lão phu nhân thụ sủng nhược kinh, vội nói: "Lão thân, lão thân đa tạ Vương gia săn sóc."

Hoa Thư Nguyệt ở một bên đỡ cánh tay Hoa lão phu nhân, lặng lẽ liếc nhìn Nhạc An Niên.

Nhạc An Niên nổi tiếng là người dễ gần, hiền đức nhân từ, với điểm này, hắn mượn sức rất nhiều người vì hắn bán mạng, cuối cùng đạt được vị trí đó.

Nhưng chỉ có Hoa Thư Nguyệt biết nam nhân này có dã tâm, bên cạnh hắn có rất nhiều nữ nhân, bọn họ đều đóng góp rất nhiều vào thành tích to lớn của hắn.

Nhưng cô tin rằng người ngồi cạnh hắn cuối cùng sẽ là cô!

"Chúng ta không ngờ lại gặp được điện hạ ở đây. Điện hạ tới đây để tham dự yến tiệc thưởng hoa sen của đại trưởng công chúa điện hạ sao?"

Giọng nói của Hoa Thư Nguyệt nhẹ nhàng như có thể bóp ra nước, Nhạc An Niên nghe xong không nhịn được nhìn nàng thêm vài lần.

"Đúng vậy, hoa sen ở Nhã Uyển, cô cô liền mời vài vị phu nhân tiểu thư đến thưởng thức, bổn vương nhàm chán cũng muốn đến xem náo nhiệt, còn mời Lục tướng chơi cờ. Nhưng không biết có phải Lục tướng chơi cờ với Cửu Lê tiên sinh đến nghiện mà quên cả bổn vương không, bây giờ bổn vương mới nhớ qua Thính Tuyết Các nhìn một chút."

Nghe vậy, Hoa Thư Nguyệt cười ngọt ngào, đối với Nhạc An Niên nói: "Điện hạ muốn đi Thính Tuyết Các sao? Thật trùng hợp, chúng ta cũng đang định đến Thính Tuyết Các tìm lục muội."

"Ồ? Hoa lục tiểu thư cũng biết chơi cờ sao?"

Phong tục dân gian ở Đại Phụng Triều cởi mở, nữ tử có tài cùng có đức cũng không xung đột, chỉ biết sẽ được mọi người khen ngợi.

Thậm chí nhạc Phượng Lâu còn nổi danh hoa bảng, có thể vào danh hoa bảng nữ tử, đều là nữ tử kinh tài tuyệt diễm, nhà ai có thể cưới được tiểu thư trên danh hoa bảng, đều sẽ được người ta hâm mộ.

Cho nên nữ nhi của đại gia tộc thế gia đều được nuôi dạy cẩn thận.

Tuy nhiên, thanh danh vụng về của Hoa lục tiểu thư đã sớm truyền ra ngoài, lúc này Triệu vương hỏi, mọi người trong Hoa phủ đều có chút xấu hổ.

Lúc này Nhạc An Niên mới nhớ tới quy định của Nhã Uyển, cũng nghĩ tới thanh danh của Hoa lục nương, đoán tài nghệ của Hoa lục nương cũng không giỏi, sẽ phải ở ngoài Thính Tuyết Các, cho nên đám người Hoa Thư Nguyệt mới tới Thính Tuyết Các tìm người.

Nhạc An Niên muốn mượn sức Hoa gia, cho nên vừa mới nhìn thấy nhân tài Hoa gia liền cố ý lại đây.

Hắn có vài phần tâm tư đối với Hoa Thư Nguyệt, nhưng hắn hơi bối rối không biết nên cưới Trình Chân - Võ Hương Hầu phủ làm chính phi hay cưới cháu gái của Hoa tướng gia - Hoa Thư Nguyệt.