Công Chúa Bá Đạo Tuyệt Sắc: Ám Vệ Ngày Nào Cũng Muốn Phạm Thượng

Chương 38: Trao đổi điều kiện

"Trưởng công chúa điện hạ, mời." Ôn Hành Vân đẩy cửa thư phòng ra, nhìn về phía Sở Thanh Hoàng, "Thần cho người dâng trà..."

"Lão gia!" Một nam tử y phục xanh vội vàng đến, đệ lên một phong thư mật báo, "Đây là tin thuộc hạ vừa lấy được."

Ôn Hành Vân nhìn nhìn: "Ai đưa tới?"

"Tạm thời còn không biết." Nam tử y phục xanh chần chờ mà nhìn thoáng qua Sở Thanh Hoàng, rất nhanh đã lại gần nói bên tai Ôn đại nhân, "Sự vụ khẩn cấp, sau khi đại nhân xem xong thì nên quyết định thế nào."

Sở Thanh Hoàng đứng ở một bên, biểu tình thanh lãnh lạnh nhạt, trên mặt không nhìn ra cảm xúc khác thường.

Ôn Hành Vân ừ một tiếng: "Ta đã biết, ngươi lui xuống đi."

"Dạ."

Ôn Hành Vân lại lần nữa khom người: "Điện hạ, mời."

Sở Thanh Hoàng gật đầu, nhấc chân bước vào thư phòng, ánh mắt nhìn quanh một vòng bên trong thư phòng, ngồi xuống một cái ghế trước kệ sách.

Rất nhanh đã có hạ nhân vào dâng trà.

Ôn Hành Vân đi đến vị trí bên trái ngồi xuống, trầm mặc mở phong thư ra nhìn, ngay sau đó sắc mặt đột biến.

Trong tin thình lình viết: Trưởng công chúa đã nắm giữ chứng cứ, ngay mai đến kê biên tài sản Ôn phủ.

Sở Thanh Hoàng bưng chung trà, ánh mắt nhìn qua mặt Ôn Hành Vân một lượt, không chút để ý mà mở miệng: "Có liên quan tới bổn cung sao?"

Ôn Hành Vân cả kinh, theo bản năng muốn đem vò nát phong thư lại, nhưng mà đối diện với con ngươi trào phúng kia của Sở Thanh Hoàng, không biết sao lại thế này, hắn chỉ cảm thấy chính mình như là chợt đặt bản thân trong một gian phòng tràn ngập hàn khí, kín không kẽ hở, hàn khí từ lỗ chân lông toàn thân thẩm thấu vào trong, làm hắn rùng mình.

"Ôn đại nhân không cần khẩn trương, bổn cung hôm nay tới Ôn gia chúc mừng, trước đó không có nhiều người biết, có điều phong thư này hẳn là sớm có chuẩn bị." Mặt mày Sở Thanh Hoàng lạnh lẽo, "Hôm nay bổn cung không ngại cùng Ôn đại nhân nói một điều, bổn cung xét nhà, ta muốn động thủ đầu tiên chính là nhà của Hộ Bộ thượng thư Hồng đại nhân, sau khi Hồng gia bị hủy diệt, vị trí thượng thư liền bị trống, Ôn đại nhân hẳn là hiểu rõ ý tứ của bổn cung."

Ôn Hành Vân ngây ngốc, chưa kịp phục hồi lại tinh thần từ tin tức vừa rồi, liền đột nhiên không kịp phòng ngừa khi nghe được Sở Thanh Hoàng nói vậy, như là sợ hãi bất an khi đột nhiên có miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống, nhất thời có loại cảm giác nóng lạnh đồng thời dội lên người.

Hắn lấy lại bình tĩnh: "Ý của điện hạ là nói..."

"Ôn đại nhân là đại thần nhất tộc của mẫu phi, mà Hồng thượng thư lại duy trì ủng hộ Phượng quý phi và tam hoàng tử." Âm thanh Sở Thanh Hoàng bình tĩnh, "Ôn đại nhân có cảm thấy bổn cung ngu xuẩn đến mức đi đối phó với người một nhà không?"

Ôn Hành Vân càng thêm tin chắc trong lòng, nói như vậy, là có người cố ý thừa dịp thời điểm trưởng công chúa tới Ôn phủ chúc mừng hắn châm ngòi ly gián...

"Trái phải Hộ Bộ có hai vị thị lang, sau khi Hồng thượng thư bị kéo xuống, là Ôn đại nhân sẽ ngồi lên vị trí này hay là Dương đại nhân tới ngồi, bổn cung có thể ở trước mặt Hoàng thượng cho chút kiến nghị." Sở Thanh Hoàng điềm đạm nói, "Nhưng ta cũng có điều kiện."

Có điều kiện?

Trong lòng Ôn Hành Vân hơi nhẹ nhàng thở ra.

Có điều kiện thì dễ làm, chỉ sợ nàng không có điều kiện, trên trời rơi xuống miếng bánh ngon tóm lại là chuyện luôn khiến người bất an.

Ôn Hành Vân trầm ngâm một lát: "Điện hạ muốn thần làm gì?"

"Ôn Trạm là thị quân của bổn cung, gần đây bổn cung vừa mới biết được học thức hắn không tồi." Sở Thanh Hoàng uống ngụm trà, ngữ khí vững vàng thong dong, "Nguyện vọng lớn nhất của người đọc sách chính là một ngày kia có thể thi đậu công danh, bổn cung không muốn trơ mắt nhìn thấy một thân học thức của hắn bị mai một."

"Ý điện hạ là... Là muốn Ôn Trạm thi cử làm quan?" Ôn Hành Vân nhíu mày, hiển nhiên cầm thấy quyết định này của Sở Thanh Hoàng phi thường ngoài ý muốn, "Ôn Trạm là con vợ lẽ, lại là thị quân của công chúa điện hạ, về tình về lý đều không có tư cách làm quan."

"Ôn đại nhân không cần băn khoăn điều này, cũng không cần tìm bất kỳ lí do gì ngăn trở, không có vấn đề gì mà bổn cung không giải quyết được." Sở Thanh Hoàng bưng chung trà, ngữ khí nhàn nhạt, "Bổn cung hôm nay tới đây, chỉ là vì muốn báo cho Ôn đại nhân chuyện này."

Ôn Hành Vân trầm mặc, không khỏi nghĩ đến tin tức mấy ngày đây từ phủ trưởng công chúa truyền ra, Phượng phò mã thất sủng, địa vị xuống dốc không phanh, hôm nay Sở Thanh Hoàng lại mang theo Ôn Trạm đến tiệc mừng thọ của hắn... Đây có phải là có nghĩa Ôn Trạm đã bắt đầu lọt vào mắt Sở Thanh Hoàng, trước mắt thay thế Phượng phò mã mà trở thành nam tử được Sở Thanh Hoàng thích nhất hay không?

Tuy nói sủng ái như vậy không vinh quang, cũng không nhất định có thể duy trì lâu dài, nhưng ít ra trước mắt mà nói, hẳn là có thể hỗ trợ hắn được một chỗ tốt.

Sở Thanh Hoàng đối với người mình thích luôn luôn không tiếc trả giá thứ gì.

Trong lòng Ôn Hành Vân âm thầm cân nhắc một phen, trưởng công chúa là nữ nhi Đoan phi, Ôn gia là hậu thuẫn của Đoan phi, bọn họ đều là người cùng trên một chiếc thuyền.

Nếu trưởng công chúa bởi vì là sủng ái Ôn Trạm yêu ai yêu cả đường đi lối về, như vậy vị trí Hộ Bộ thượng thư kia đối với hắn mà nói, hẳn là dễ như trở bàn tay... Đương nhiên, tiền đề là hắn phải đáp ứng điều kiện của Sở Thanh Hoàng.

Hắn không có lý do không đáp ứng.

Dùng Ôn Trạm đổi lấy vị trí Hộ Bộ thượng thư, với hắn mà nói thực sự có lời.

"Thần đáp ứng điều kiện của điện hạ." Ôn Hành Vân rất nhanh nói, "Không biết khi nào điện hạ tính toán hành động?"

Sở Thanh Hoàng nói: "Đại khái là..."

"Đại nhân, không ổn rồi!" Hạ nhân Ôn gia bên ngoài gấp gáp bẩm báo, giọng nói thực sự nôn nóng, "Đại công tử cùng vài vị thiếu gia đánh nhị công tử."

Cái gì?

Sắc mặt Ôn Hành Vân đột biến, theo bản năng nhìn về phía Sở Thanh Hoàng, "Điện hạ, việc này thần chắc chắn sẽ xử lý ổn thỏa, tuyệt đối không để Trạm Nhi chịu nửa phần ủy khuất."