Nàng lật lật hai trang, sự ngạc nhiên cũng dần rút đi, nàng thậm chí còn nghĩ ra lời giải thích cho chuyện này. Nàng cảm thấy cũng không khó hiểu lắm dù sao trước đây tam hoàng huynh còn viết bài《bào đinh lời bàn nông cạn của tôi》nộp cho Quý phu tử mà! Chẳng lẽ tam hoàng huynh có ước muốn trở thành một đầu bếp hoàng gia? Cũng giống như hoàng thúc Duệ Vương của bọn họ, ông là người am hiểu âm luật, một lòng muốn trở thành một cầm sư dạy nhạc! Nhưng tam hoàng huynh thật sự có suy nghĩ như vậy hay sao? Và cũng có thể có một khả năng khác nữa là huynh ấy đang ngụy trang (giả bộ)?
Tần Hành suy tư một lát, sau đó nhìn về phía Tần Tuần hỏi: “Tam hoàng huynh, huynh muốn học nấu ăn sao? Hay là huynh muốn ăn món gì?”
Tần Tuần nghẹn lời một lúc, hắn có thể nói là hắn chỉ là tùy tiện nhìn xem mà thôi được không? Suốt một tháng nay hắn đã thay rất nhiều quyển sách khác nhau, bởi vì lúc trước hắn xuất cung có ghé qua hiệu sách để mua, quyển thực đơn về những món ăn và các công thức cung đình này là do hắn tiện tay lấy đại mà thôi. Nếu như lão tứ đã tò mò về quyển sách này như vậy, thì hắn sẽ thoải mái hào phóng đưa cho lão tứ đọc thử.
Thấy tam hoàng huynh không có trả lời, Tần Hành lại tiếp tục thành khẩn hỏi: “Nếu đệ nhớ không lầm thì Cảnh Xương Cung không có phòng bếp nhỏ, mà đến Ngự Thiện Phòng thì cũng không được tiện cho lắm?”
Ánh mắt của Tần Tuần trở lên lạnh lùng, hắn nói hắn muốn nấu ăn khi nào?
Tần Hành phảng phất như mình không phát hiện ra sự thay đổi trong cảm xúc của Tần Tuần, nàng lại tiếp tục nói: “Như vậy đi, tam hoàng huynh, Chương Hoa Cung của đệ có một phòng bếp nhỏ. Khi nào, hoàng huynh muốn làm đồ ăn, hoặc là muốn ăn cái gì, cứ việc tới Chương Hoa Cung của đệ. Chúng ta huynh đệ, cho nên huynh không cần phải khách khí đâu.”
Nàng càng nói càng lúc càng trở nên thành khẩn hơn, Tần Tuần áp xuống cơn tức giận ở trong lòng, hắn khẽ cười một tiếng, rồi tiến lên phía trước.
Hai người cách án thư tầm khoảng vài thước, hắn cũng chỉ tiến lên mấy bước mà thôi không chân chân chính chính đến gần người nàng, hắn vươn cánh tay dài của mình ra cầm quyển thực đơn trên bàn của Tần Hành, thuận tiện trả lời một câu: “Được thôi!”
Nói xong hắn xoay người rời đi.
“Hoàng huynh, huynh có thể cho ta mượn xem quyển sách này mấy ngày được không a?” Tần Hành đột nhiên mở miệng hỏi, nói xong nàng có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống: “Tại vì ở Chương Hoa Cung có một phòng bếp nhỏ, đôi lúc chán cũng bảo bọn họ nấu nấu gì đó để ăn nhẹ, hoặc làm mấy món mới lạ.” —— Sau khi Lệ Phi mất, nàng vì muốn thể hiện lòng hiếu thuận cho nên về phương diện ẩm thực cũng có nhiều kiêng kị.