Tần Hành làm như không nhìn thấy ánh mắt không ngừng đánh giá của phụ hoàng, nàng trầm mặc đứng dậy. Bỗng nhiên lúc này nàng nghe thấy tiếng Khấu thái hậu than nhẹ một tiếng: “Hãn nhi, mẹ đẻ của đứa nhỏ này đi sớm, mà dì ruột nàng cũng phúc mỏng. Mà năm nay đứa nhỏ này mới được mười tuổi có phải hay không?”
Danh tự của phụ hoàng gọi là Tần Hãn, Tần Hành nghe vậy mà trong lòng rùng mình một cái, nàng không rõ hoàng tổ mẫu nói vậy là có ý gì. Nàng ngẩng đầu lên, mê mang nhìn thoáng qua Thái Hậu một cái, rồi rất nhanh nàng lại bối rối cúi đầu xuống.
Hoàng đế đáp: “Đúng vậy, Hành nhi sinh vào tháng chạp Hoằng Khải nguyên niên, tính ra đủ tròn mười tuổi.” Trong lòng ông hơi suy nghĩ rồi quay sang hỏi Thái Hậu: “Ý tứ của mẫu hậu là……?”
Một hoàng tử mười tuổi là đang trong độ tuổi phát triển, mà lại không có mẹ đẻ hay dưỡng mẫu ở bên cạnh chăm sóc thì cuộc sống trong cung sẽ không dễ dàng một chút nào.
Hoàng đế cũng không phải là con ruột của Thái hậu, mẹ ruột của ông đã chết từ khi còn rất trẻ, ông được Thái hậu nuôi dưỡng dưới gối khi đấy ông mới hơn mười tuổi. Sau khi ông đăng cơ vi đế, ông lại rất hiếm khi nhớ lại tuổi thơ của mình, nhưng những trải nghiệm khi còn thời niên thiếu hay những đoạn đường đã trải qua thường thường sẽ xuất hiện trong giấc mơ của ông.
Nghĩ đến đây thì ánh mắt ông nhìn Tần Hành hơi nhu hòa đi một ít, ông nhẹ giọng nói: “Mẫu hậu người cảm thấy, ai nuôi nấng Hành nhi là thích hợp nhất?” Trong nháy mắt ông mơ hồ đã ra quyết định phải tìm chỗ dựa mới cho Tần Hành.
Ông nghĩ thầm, đây cũng coi như là chút hồi báo cho chân tình sâu đậm của Lệ phi đi, để cho nàng ở nơi chín suối nhìn lên thấy ông đối xử tử tế với con nuôi đồng thời cũng là cháu nàng như vậy thì nàng nhất định sẽ rất an tâm và không còn vướng bận hay lo lắng chuyện gì nữa phải không?
Tần Hành nghe được tình huống này, là họ lại định đi tìm cho nàng một dưỡng mẫu mới thì nàng cảm thấy rất là bối rối, nhất thời nàng không biết điều này đến tột cùng là tốt hay xấu đối với mình.
Trong hoàng cung, hoàng tử có tang mẫu không chỉ có mỗi một mình nàng. Có hoàng tử lớn hơn nàng hai tuổi là tam hoàng tử Tần Tuần, cũng không có mẫu phi. —— Nghĩ đến Tam hoàng tử, thì cái cảnh tượng trong mơ lại xuất hiện trong đầu nàng một lần nữa. Nàng hít sâu một hơi, cố gắng nỗ lực xóa đi những hình ảnh trong đầu đó đi..
Nàng đứng ở giữa chính điện không hề nhúc nhích một chút nào, phảng phất người mà Thái Hậu cùng Hoàng đế thương lượng không có chút quan hệ nào với nàng.
Thái Hậu vẫn chưa trả lời vấn đề của hoàng thượng, bà chỉ nhẹ nhàng ngáp một cái, nói: “Càng lớn tuổi thì sức khỏe không thể so được như trước nữa, mới ngồi được chốc lát, là đã cảm thấy mệt mỏi rồi.”
Khấu thái hậu năm nay 56 tuổi, dáng người đoan trang xinh đẹp, bảo dưỡng rất là tốt. Người chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì sẽ cho rằng bà mới ba mươi mấy tuổi xuân. Đối với gương mặt trẻ tuổi này, hoàng đế không dám có chút bất kính nào, vừa nghe Thái Hậu nói mệt mỏi, thì ông vội vàng cười làm lành nói: “Là nhi tử không tốt. Mẫu hậu nếu mệt mỏi, thì phải nghỉ ngơi cho tốt, ngày khác nhi tử lại đến bồi bạn nói chuyện với mẫu hậu sau.”