Những tên tội phạm trốn thoát vẫn chưa bị bắt hết, thuyền Nhật Huy hiện tại vẫn chưa thể quay về vương đô.
Hai ngày sau, Mai Vũ đã xác định được nơi ẩn náu của những tên tội phạm còn lại.
Để chống lại sự truy bắt của vương thất, đám tội phạm này lấy hai tên tội phạm nguy hiểm làm thủ lĩnh, lập nên một thế lực nhỏ ở vùng đất nguy hiểm, rất khó để bắt giữ. Mai Vũ dẫn theo một lượng lớn binh lính ra quân, trên thuyền vốn đã thiếu nhân lực lại càng thiếu hơn, mấy tên tội phạm không gây hại gì đã được thả ra, ở trụ sở nhà tù vương đô cũng vậy, loại tội phạm này có thể thông qua lao động và cải tạo để giảm nhẹ hình phạt tương ứng.
La Lôi chính là một trong những người được thả ra.
Đây là lúc hiếm hoi cô có thể thoát khỏi môi trường áp bức, thở phào nhẹ nhõm.
Cô vẫn luôn biểu hiện tốt, thái độ của lính canh đối với cô cũng khá thân thiện.
La Lôi trước kia là tiểu công chúa của phe phản thần, ngoài việc chữa trị cho người bị thương thì không cần làm gì cả nhưng La Lôi trước kia đã chết rồi——cô tiểu thư được nuông chiều từ bé không chịu nổi cuộc sống trong tù, sau một lần thử thuốc cho Dạ Oanh, cô đã cố tình kìm nén năng lực của mình, không để cơ thể tự chữa lành, cùng lúc bị thuốc độc gϊếŧ chết, La Lôi ở Trái Đất đã xuyên không đến đây.
La Lôi không giống vậy, cô muốn sống. Cô học hành xuất sắc, gánh vác hy vọng của gia đình, dù thế nào cũng không thể dễ dàng từ bỏ mạng sống. Mặc dù hy vọng trở về nhà vô cùng mong manh nhưng sống sót có lẽ sẽ có cơ hội, chết thì chẳng còn gì.
Nguyên thân mười ngón tay không dính nước, La Lôi thì từ nhỏ đã giúp cha mẹ làm việc nhà, giặt giũ nấu cơm đều biết nhưng cô không thể biểu hiện ra sự khác biệt quá lớn với nguyên thân, vì vậy mỗi lần được thả ra lao động, cô sẽ không chọn công việc có hàm lượng kỹ thuật, mà bắt đầu từ công việc lau dọn mà mọi người đều có thể dễ dàng làm được.
Hôm nay cũng vậy, lau xong căn phòng cuối cùng, La Lôi giơ mu bàn tay lau mồ hôi.
May mà cha của nguyên thân có ý rèn luyện thể chất cho cô, tránh cho cô khi gặp phải kẻ xấu thì hoàn toàn không có khả năng tự vệ, nếu không với sự yếu đuối của nguyên thân, La Lôi chỉ lau một căn phòng thôi cũng có thể mệt đến ngã gục.
Nhiệm vụ mà cai ngục giao đã hoàn thành, La Lôi đứng tại chỗ có chút bối rối.
Cô không muốn trở về phòng giam, cũng muốn cố gắng làm nhiều việc hơn, tranh thủ sự công nhận của cai ngục.
Nắm chặt chiếc giẻ lau trong tay, La Lôi đẩy cửa đi ra, chuẩn bị tìm cai ngục để Ann sắp xếp thêm công việc cho cô.
Một người cai ngục vừa đi ngang qua hành lang bên ngoài phòng, anh ta hai tay xách hộp thức ăn nặng trịch, hẳn là vừa từ bếp đi ra, chuẩn bị mang cơm cho các phạm nhân trong phòng giam.
Những người có thể theo Lạc Hi đều là những người có lòng trung thành với thần linh giống như anh ta, những người lính trên thuyền Nhật Huy vốn không có thiện cảm với các thành viên phản thần nhưng sau khi La Lôi xuyên không, họ thấy được biểu hiện của La Lôi, đã có chút thay đổi đối với cô. Người cai ngục này là một người có ấn tượng không tệ về La Lôi, anh ta có chút thương cảm với hoàn cảnh của La Lôi, cũng đã cảnh cáo Dạ Oanh vài lần nhưng Dạ Oanh không hề kiềm chế, vẫn tiếp tục hành hạ La Lôi khi cai ngục không nhìn thấy.