Toàn Vũ Trụ Đều Ca Ngợi Áo Choàng Của Ta

Chương 29

Những bức tường trong suốt trông có vẻ không có gì nguy hiểm nhưng thực tế lại được cấu thành hoàn toàn từ năng lượng cường độ cao, chỉ cần vô tình chạm vào, cả bàn tay sẽ bị thiêu thành tro.

An Hà: "Môi trường tốt hơn tôi tưởng tượng."

Sống ở ngôi làng trước đây, ngoài tự do thì những thứ khác cũng không tốt hơn ở đây là bao.

Sàn nhà sạch bóng như mới, An Hà tùy ý dựa vào giường đơn ngồi xuống. Phòng giam không có cửa sổ, không thể nhìn thấy Phương Châu đã đi đến đâu nhưng An Hà đã thấy tốc độ của Phương Châu, tính theo thời gian thì hẳn đã rời khỏi Hoang tinh.

Nói là tinh hệ, tất nhiên không chỉ có một hành tinh. Ngôi làng tọa lạc trên một Hoang tinh xa xôi, không được những nhân vật lớn ở Trung ương tinh để mắt tới, thậm chí có thể không có tên, giống như tinh hệ Vô Danh bị vũ trụ lãng quên ở góc này vậy.

Bên ngoài tinh hệ Vô Danh đã bắt đầu sử dụng cơ giáp, còn ở đây thậm chí còn chưa phát minh ra được phi thuyền có thể tự do di chuyển giữa các hành tinh, hoàng tộc không để ý tới những hành tinh xa xôi cằn cỗi cũng là điều bất đắc dĩ.

Sau chuyện lần này, hẳn là Hoang tinh này sẽ được chú ý tới.

Hơn nữa còn có Vương xà đằng ở lại, thực hiện ý chí của An Hà, hắn không cần phải lo lắng thêm nữa.

Hệ thống ân cần hỏi: "Trong tù không có nhiều hoạt động giải trí để gϊếŧ thời gian, ký chủ muốn nghe nhạc hay xem phim không."

Gặp được người xuyên không, cũng gợi lên nỗi nhớ quê hương của An Hà, hắn hứng thú nói: "Phát phim kinh điển của Trái Đất đi."

Tiếng nhạc dạo vang lên, trong đầu mở ra màn hình phát phim, An Hà nhắm mắt thưởng thức.

Xem xong một quyển sách, Lạc Tu khép bìa lại, nghiêng đầu nhìn xem An Hà đang làm gì, thấy hắn co một chân, dựa lưng vào giường sắt ngồi trên sàn nhà, một cánh tay thoải mái đặt lên đầu gối co lại, nhắm mắt không biết đang nghĩ gì, bèn dời mắt đi vì thấy chán.

Xem xong mấy bộ phim, người canh gác mang bữa tối đến.

An Hà cầm đĩa thức ăn lên, đánh giá: "Còn một nhược điểm nữa, đồ ăn hơi tệ."

Nói vậy nhưng An Hà vẫn ăn hết sạch.

Ăn xong không xem phim nữa mà nghiên cứu dị năng của bản thân.

Dị năng ảo thuật thuộc một nhánh của hệ tinh thần, quan trọng là linh hồn chứ không phải thể chất. Dị năng này ở trên người chủ cũ chỉ có thể làm trò vặt nhưng khi linh hồn An Hà sử dụng thì có thể phát huy hiệu quả mạnh hơn vô số lần, không thể nói là không cùng một cấp độ mà là hoàn toàn không cùng một thế giới.

Trước bản chất linh hồn áp đảo như vậy, thiên phú dị năng bẩm sinh không còn quan trọng nữa.

An Hà từng có thể dùng dao găm giả khiến Lạc Tu bị thương, chính là vì ảo thuật của hắn đã có thể biến thành thực chất ở một mức độ nhất định, cộng thêm ảnh hưởng đến tinh thần của Lạc Tu, khiến hắn thực sự cho rằng mình bị thương và tin sái cổ, thế là trên cổ thực sự xuất hiện vết thương do lưỡi dao gây ra.

Về ảo thuật, An Hà đã nghiên cứu rất kỹ trong thời gian ở làng, hôm nay hắn muốn thử nghiệm mới.

Mỗi dị năng hệ lớn đều có điểm chung, giống như dị năng hệ thủy có thể tạo ra băng giá, nếu nắm vững một nhánh dị năng hệ tinh thần đến một mức độ nhất định, thậm chí có thể thông hiểu rộng hơn, sử dụng các dị năng nhánh khác tương tự.