Xuyên Nhanh: Chiến Lược Tiến Công Của Tra Nữ

Chương 6: 3 Nữ thần trường quý tộc (6)

‘’Nếu không phải nhờ có cô bé xinh đẹp này xuất hiện cứu ta, có lẽ ta đã gặp nguy hiểm rồi."" Sở lão phu nhân nhìn Cố Duyệt mỉm cười, ánh mắt hiện lên tia cảm kích.

Lúc này, Sở Thanh mới phát hiện bên cạnh có một thiếu nữ, sửng sốt một chút, nhìn Cố Duyệt mở miệng nói: ""Là cô đã cứu bà nội của tôi."" Thần sắc trong mắt hơi dịu đi một chút.

Trong lòng cũng có chút kinh ngạc.

Thiếu nữ này trông gầy yếu mảnh khảnh như vậy, không ngờ lại có thể vật ngã một người đàn ông trưởng thành.

Cố Duyệt định lên tiếng trả lời, lại nghe hệ thống 028 thông báo.

Độ hảo cảm hiện tại của Sở Thanh: 30%

Hệ thống 028 đã sớm bị hành động nhào tới, cứu bà lão của Cố Duyệt dọa chết khϊếp, nó vừa định răn dạy cô vài câu, không ngờ mục tiêu công lược lại xuất hiện, càng bất ngờ hơn là bà lão này, vậy mà là bà nội của mục tiêu công lược.

Mọi việc xảy ra quá nhanh, khiến nó không phản ứng kịp, đến khi hảo cảm của mục tiêu tăng lên, nó mới phản ứng lại, lập tức kích động thông báo cho Cố Duyệt.

Cố Duyệt hơi nhướn mày, âm thầm cong khóe miệng.

Không uổng công....cô phải vác thân thể tàn tạ này đi một chuyến.

Cố Duyệt chỉ nhẹ gật đầu với cô ta một cái, rồi nhìn Sở lão phu nhân nói: ""Người thân của bà đã tới, vậy cháu xin phép đi trước."" Dứt lời, nhíu mày thần sắc có chút kìm nén, xoay người định đi.

Sở Thanh ngẩn ra, không kịp phản ứng.

""Khoan đã, cô bé..."" Sở lão phu nhân vội vàng ngăn Cố Duyệt lại."" Cháu bị thương rồi, để ta và A Thanh đưa cháu tới bệnh viện.""

Sở Thanh nghe vậy, phản ứng lại, lập tức nhìn Cố Duyệt, quả nhiên sắc mặt cô vô cùng kém, trên tay áo cũng không ít vết máu đỏ tươi, vốn dĩ cô mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, dù cố ý che giấu thì vết máu vẫn vô cùng bắt mắt.

Sở Thanh thoáng nhíu mày, tiến lên một bước, định mở miệng, thì bị Cố Duyệt dành lên tiếng trước: ""Cháu không cần đi bệnh viện đâu ạ, chỉ là vết thương nhỏ thôi, cháu có thể tự mình...."" Chưa nói hết lời, đầu óc bắt đầu choáng váng, cảnh vật trước mắt dần mơ hồ, thân thể lảo đảo một cái rồi ngã xuống.

Trước khi mất ý thức, Cố Duyệt cảm nhận được, bản thân được một vòng tay đỡ lấy và tiếng thông báo của hệ thống 028.

Độ hảo cảm hiện tại của Sở Thanh: 35%

Ngất đúng lúc lắm!

Đây là suy nghĩ cuối cùng của Cố Duyệt khi chìm vào hôn mê.

Lúc thấy Cố Duyệt lảo đảo, Sở Thanh phát hiện trạng thái của cô không ổn, lập tức tiến lên đỡ trước khi cô ngã xuống.

Nhưng khi chạm đến thân thể mềm mại của thiếu nữ trong lòng có chút giật mình, bởi vì nhiệt độ trên người thiếu nữ vô cùng nóng rực, giống như nước vừa đun sôi.

Nóng đến mức xuyên qua lớp áo sơ mi, Sở Thanh vẫn cảm nhận vô cùng rõ ràng, trong lòng không khỏi thầm nghĩ.

Với nhiệt độ này, thiếu nữ này sẽ không sốt đến hỏng luôn chứ?

Sở lão phu nhân đứng cạnh thấy thế, lo lắng mở miệng nói: ""Ta thấy sắc mặt con bé kém lắm, A Thanh…chúng ta phải nhanh chóng đưa con bé tới bệnh viện."" Giọng điệu có chút sốt ruột.

Không chút do dự, Sở Thanh lập tức bế ngang Cố Duyệt lên, sau đó liền nhíu chặt mày.

Người này sao lại nhẹ như vậy? Rốt cuộc đã sống như thế nào, mới có thể lăn lộn bản thân ra nông nỗi này?

Nhưng không có thời gian để Sở Thanh suy nghĩ nhiều, nhanh chân bế Cố Duyệt lên xe, Sở lão phu nhân vội vàng đi theo, lập tức lái xe về phía bệnh viện.

Khi Cố Duyệt tỉnh lại, đập vào mắt cô là trần nhà trắng tinh và mùi thuốc sát trùng đặc trưng của bệnh viện, nhất thời có chút hoảng hốt, định cử động thân thể, bên cạnh truyền tới giọng nói thanh lãnh.

""Tỉnh rồi?!"

Cố Duyệt nghiên đầu, nhìn về phía thanh âm, thấy một cô gái xính đẹp, mặt mày lạnh lùng, đang ngồi trên ghế, tư thế nghiêm chỉnh, khoanh tay nhìn cô.

Đầu óc Cố Duyệt vẫn có chút mơ hồ, theo bản năng bật thốt lên: ""Cô là ai vậy?""

Sở Thanh: ""....""

Thần sắc Sở Thanh thoáng cứng đờ.

Sở Thanh lạnh lùng lên tiếng: ""Sốt đến hỏng não luôn rồi à?""

Hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra, Cố Duyệt mới phản ứng lại, xấu hổ cười một tiếng: ""Cô là cháu gái của bà lão kia...a đúng rồi, bà ấy vẫn ổn chứ.""

Sở Thanh có chút kinh ngạc.

Tỉnh lại, câu đầu tiên không phải là hỏi tình trạng của bản thân, mà lại hỏi tình hình của người khác.

Chẳng lẽ…cô ta biết thân phận của bà nội, cô ta có mục đích gì?

Sở Thanh âm thầm cảnh giác, ngoài mặt giữ thái độ lạnh lùng.

""Bà nội tôi không sao, tôi đã cho người đưa bà về rồi, không cần cô quan tâm.""

Nếu không phải bà nội nói Cố Duyệt là ân nhân, nhất định phải báo đáp, cô đã không ở lại đây rồi.

Đồng thời Cố Duyệt cũng nghe được tiếng thông báo.

Độ hảo cảm: -3

Độ hảo cảm hiện tại của Sở Thanh: 32

Cố Duyệt nhướn mày, trong lòng có chút buồn cười.

Dùng ngón chân cô cũng biết, cô nhóc này chắc là nghĩ cô có một đích không đơn thuần, muốn tiếp cận bà lão kia đi.

Đúng là bụng dạ xấu xa, cũng nghĩ người khác xấu như mình.

Có điều, quả thật cô có mục đích riêng, chỉ là người cô nhắm tới không phải bà lão kia, mà là cô ta.

Cố Duyệt bày ra vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm: ""Vậy là tốt rồi."" Dứt lời, cũng không nói gì thêm.

Sở Thanh thấy Cố Duyệt không có ý định hỏi tình trạng sức khỏe của mình, hơi nheo mắt cười như không cười nhìn thiếu nữ trước mắt.

""Ngược lại là cô... thân thể có chút bất ổn.""

Nào chỉ có bất ổn, lúc nghe bác sĩ nói tình trạng của Cố Duyệt, Sở Thanh cũng có chút không thể tin được.

Lúc ấy, bác sĩ đã nói: ""Thân thể cô gái này suy nhược nghiêm trọng, dinh dưỡng không đầy đủ, cộng thêm lần này sốt cao quá mức lại không uống thuốc đúng lúc, dẫn đến tình trạng càng thêm suy yếu, nếu không điều dưỡng cẩn thận e rằng thân thể sẽ không chịu được bao lâu, còn về vết thương thì cũng khá sâu, nhưng cũng may không trúng kinh mạch, cần ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng vài ngày.""

Cố Duyệt nghe Sở Thanh nói vậy, cũng không chút ngoài ý muốn.

Nguyên chủ vốn dĩ là một côi nhi, từ nhỏ đến lớn luôn tự lực cánh sinh, hoàn cảnh vô cùng gian nan, chỉ có làm những công việc lặt vặt để mưu sinh, mỗi ngày đều ăn mì gói và cơm hộp rẻ tiền, có lúc còn nhịn đói đến ngất xỉu.

Thân thể tốt mới lạ đó, dù có là mình đồng da sắt cũng không chịu nổi, huống chi là người bằng xương bằng thịt.

Có điều...

Cố Duyệt hơi rũ mi xuống, che đi ý cười giảo hoạt trong đáy mắt.

Như vậy...càng thuận lợi cho kế hoạch sau này của cô.

Cố Duyệt hơi nghiêng đầu, nhìn về phía cửa sổ đã được mở sẵn, nhẹ giọng nói: "Tôi biết.""

Sắc mặt cô còn hơi tái nhợt vì bệnh, mái tóc buông xõa cũng có chút hỗn độn, trên người mặc đồ bệnh nhân, thân hình cô vốn đã gầy, kích cỡ đồ bệnh lại hơi lớn, nhìn có vẻ rộng thùng thình, càng lộ ra dáng người mảnh khảnh đơn bạc, ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào người cô, thoạt nhìn cô vừa mong manh vừa yếu ớt, khiến người ta tâm sinh lòng thương tiếc.

Sở Thanh nhìn đến ngây ngẩn cả người.

Độ hảo cảm hiện tại của Sở Thanh: 40%