Ăn cơm trưa xong, một đám người hốt hoảng vây quanh Trình Thất quay về nơi sân quay chụp một lần nữa.
Văn Phỉ đang ngồi ở phía dưới ô che nắng nhìn về phía Trình Thất đang từ nơi xa đi đến, đột nhiên lại có cảm giác như đại lão đang đi xuống phố.
Trong nháy mắt, thắng bại dục của Văn Phỉ nổi dậy, có cảm giác như chính mình chỉ có một vị trợ lý mạc danh lại thua cuộc.
Nam số ba Chu Soái đang bị vài người trợ lý cùng với thế thân vậy quanh cũng đồng dạng chú ý đến một màn này, nhíu mày hỏi, “Kia ai a?” Như thế nào lại phô trương so với anh còn lớn hơn nữa!
Có một người trợ lý ngẫm nghĩ, không xác định mà trả lời, “Nhìn xem tuổi tác thì hẳn là người sắm vai nhân vật Dương Liễu kia.’
Nghe thấy câu trả lời này, nam số ba nhướng mày, “Bản lĩnh rất lớn nha, có thể đem nữ nhân phiền toái kia đẩy đi.”
“Nghe nói là do bạn của Vu đạo giới thiệu lại đây, đi theo phía sau cô ấy đều là nhân viên của đoàn phim.” Vẫn là một người trợ lý khác xem hiểu biểu tình của nghệ sĩ nhà mình, nói một câu.
Nghe được câu này, Chu Soái bĩu môi, Không có hứng thú thu hồi lại ánh mắt, cúi đầu tiếp tục chơi trò chơi.
Quay chụp ngoại cảnh vốn là sẽ đề cập đến rất nhiều mặt, lãng phí thời gian hết một buổi sáng để quay chụp, Vu đạo đã tùy thời kề bên bùng nổ.
Có lẽ là nhận thấy được Boss lớn nhất đoàn phim sắp tới giới hạn, ngay cả nam số ba NG cùng với gây sự nhiều nhất cũng thức thời mà thành thật xuống dưới, cho nên ngừng một buổi sáng cảnh diễn rốt cuộc cũng qua.
Mà theo thực tế, nguyên nhân chân chính còn lại là, do lượng người càng lúc càng lớn dẫn đến quay chụp càng thêm khó khăn, dưới sự khuyên bảo của mấy người phó đạo diễn, Vu đạo miễn cưỡng mà hạ thấp tiêu chuẩn, mấy cảnh quay gần đại bộ phận đều tập trung đến những diễn viên có biểu hiện tương đối tốt, đây mới là nguyên nhân mà cảnh diễn này được cho qua.
Mùa này ở tỉnh Z vô cùng oi bức, cho nên ngay khi Vu đạo tuyên bố chuẩn bị quay chụp cảnh tiếp theo, tất cả chuyên viên trang điểm cùng với trang phục sư đều vây quanh đi lên, bổ trang bổ trang, sửa quần áo sứa quần áo.
Lena giành trước một bước đi vào bên người Trình Thất, vừa cầm bông trang điểm lên dặm phấn thì phát hiện trang điểm trên mặt Trình Thất hoàn toàn không hề bị trôi, cuối cuối cùng chỉ có thể yên lặng mà thêm tí son môi, son lại đôi môi bởi vì ăn trưa mà bị phai đi rất nhiều.
Trang phục sư chậm một bước kinh ngạc nhìn về phía Trình Thất đang ăn mặc quần áo rất chỉnh tề, cực kỳ kinh ngạc, “Thất Thất, cô không nóng sao?”
Nếu là những diễn viên khác, tranh thủ thời gian bổ trang thì cũng đã tháo nút áo tháo nút áo, xắn tay áo xắn tay áo cũng kêu trợ lý cầm quạt điện mini quạt rồi, khi nào bổ trang xong thì khi đó mới mặc lại quần áo, rốt cuộc thời tiết quá oi bức, mà diễn viên ở đoàn phim bọn họ đều phải mang quần dài áo dài.
“Còn tốt.” Trình Thất lắc đầu, vốn dĩ cô cũng không hề để ý nóng lạnh, huống chi sau khi cô tu tập nội công, những thứ này càng không thể ảnh hưởng đến cô.
“Thật tốt quá, thể chất của tôi chính là đặc biệt sợ nóng.” Này chỉ mới trong chốc lát đã đổ mồ hôi đầy người, trang phục sư hâm mộ nói.
“Hắc Cùng Bạch, tập 37 cảnh hai lần ba, ba, hai, một, bắt đầu!”
“Văn Phỉ, cậu có cảm thấy kỳ kỳ không, tại sao tôi lại cảm giác được có chút không thích hợp nha.” Chu Soái khẩn trương hề hề mà nhìn về phía sau, giọng điệu run run hỏi.
Văn Phỉ làm bộ nói chuyện điện thoại với người khác nghe vậy, đứng sang bên cạnh nhíu mày, “Thả lỏng chút, cậu quá khẩn trương.”
“Tôi, vốn dĩ không cần phải làm việc ở bên ngoài, như thế nào, làm sao có thể không khẩn trương.” Bị ngừng hai lần, lúc này cuối cùng Chu Soái cũng có thể nói ra lời kịch hoàn chỉnh, tuy rằng gập ghềnh một chút, nhưng cũng vừa lúc phù hợp với cảm xúc lúc này.
Vì vậy lần này Vu đạo ở sau máy quay cuối cùng cũng không có kêu ngừng, mà là đối với Trình Thất vẫn luôn chờ ở ngoài màn ảnh hô, “Trình Thất chuẩn bị sẵn sàng.”
“Ai u!” Chu Soái bị người từ phía sau đυ.ng phải, thất thanh kêu lên.
“Làm sao vậy!” Văn Phỉ bất đắc dĩ mà quay đầu lại.
“Thật là xui xẻo mà, có người đυ.ng phải tôi.” Nói xong, Chu Soái duỗi tay sờ túi quần của mình, dưới đáy lòng thở dài một hơi nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng quay xong rồi, đạo diễn cũng nên kêu ngừng đi, rốt cuộc…..
Không đúng! Khi nào trong túi quần của anh lại nhiều ra một cái điện thoại?!
Bởi vì quần áo trong cảnh diễn này của nam số ba tương đối bó sát người, nên nếu để đồ vật vào đều có thể nhìn thấy được, bởi vì phòng ngừa lộ tẩy nên tổ đạo cụ cũng không có để điện thoại vào trước, mà là một cảnh phân ra diễn hai lần không phải rất bình thường sao?
Vu đạo nguyên bản tính kêu ngừng lại có chút ngoài ý muốn mà nhìn biểu tình của Chu Soái, khi nào mà một người không hề có kỹ thuật diễn lại có thể diễn được biểu tình như vậy, nhìn bộ dạng khϊếp sợ đến không thể tưởng tượng nổi này thử một cái, cũng chân thật quá đi.
Ít khi đυ.ng phải vị diễn viên do nhà đầu tư nhét vào này có biểu hiện tốt như vậy, Vu đạo quyết định kêu ngừng trễ một chút, quay cho anh ta một cái màn ảnh đặc tả trước, cũng coi như là cho kim chủ của đoàn phim một cái giao đãi, rốt cuộc phỏng chừng đợi đến khi cắt ghép xong, đối với biểu hiện trước đó thì màn ảnh của nam số ba cũng không còn dư thừa lại được gì.
Nhưng mà đợi đến khi đẩy màn ảnh qua thì Vu đạo mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra, chỗ nào là do kỹ thuật diễn của nam số ba nha, rõ ràng là do động tác của Trình Thất quá cho lực được không, lúc này mới làm cho anh ta có phản ứng chân thật như vậy.
“Vãi thiệt! Chuyện khi nào vậy? Tại sao tôi lại không thấy được kia chứ!” Nhϊếp ảnh gia phụ trách quay đặc tả cũng chú ý đến, không cẩn thận liền thốt ra một câu thô tục.