Mỗi Ngày Nữ Chính Đều Thắp Sáng Kỹ Năng Mới

Chương 22: Hai quỹ đạo

Dương Liễu là một cô bé rất thích múa, ba là cảnh sát hình sự, mẹ là giáo viên dạy múa, trong nhà còn có một em trai nhỏ hơn 6 tuổi là Dương Thụ.

Em trai ngoan ngoãn hiểu chuyện, ba mẹ ân ái hài hòa, có thể nói đây là cô bé có cuộc sống rất hạnh phúc, chỉ tiếc ai cũng không biết được ngoài ý muốn sẽ xảy ra vào lúc nào.

Suất diễn của nhân vật Dương Liễu này cũng không phải rất nhiều, chủ yếu phân hai giai đoạn.

Giai đoạn đầu tiên là cô bé cùng em trai đi chơi, kết quả lại gặp phải ba đang hành sự.

Ngay khi ý thức được chính mình cùng với em trai rất có thể sẽ bị tội phạm trở thành mục tiêu thì cô bé nhanh chóng quyết định, đó chính là việc đầu tiên sẽ đem em trai giấu đi ngay sau đó sẽ chạy về hướng ngược lại.

Chỉ tiếc rằng cuối cùng cô bé vẫn bị bọn buôn ma túy kia bắt được làm con tin, trở thành lợi thế của bọn buôn ma túy khi đàm phán với cảnh sát.

Mặc dù tất cả cảnh sát có mặt ở hiện trường bao gồm ba của Dương Liễu đều đã tận lực chu toàn, thậm chí cũng đồng ý tất cả yêu cầu của bọn chúng, nhưng tiếc rằng khi chúng lái xe chạy trốn thì đã xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, đợi đến khi nổ mạnh kết thúc thì Dương Liễu cùng với bọn buôn ma túy cũng đã biến mất.

Một giai đoạn khác là Dương Liễu nghe theo tổ chức sắp xếp về nước, nhưng không nghĩ tới một lần nữa quay trở lại nơi này, cô thế nhưng lại có thể khôi phục ký ức, đáng tiếc lúc này đối với Dương Liễu tới nói khôi phục ký ức cũng không phải là điều đáng để vui vẻ.

Bởi vì bị tai nạn xe cộ, khi Dương Liễu bị mang về hang ổ của trùm buôn thuốc phiện thì trên mặt đã để lại một vết sẹo lớn đủ để nhìn không ra thân phận, ký ức cũng bởi vì bị va chạm mà mất đi, cho nên mấy năm nay cô trực tiếp bị bọn buôn ma túy bồi dưỡng.

Tuy rằng Dương Liễu không có trực tiếp tham dự buôn lậu ma túy, nhưng trên tay cũng không hề sạch sẽ, bởi vì vậy cô càng không có dũng khí đi đối mặt ba đang làm hình cảnh cùng với em trai là cảnh sát chống buôn ma túy.

Với thân phận cùng trải qua những điều như vậy, Dương Liễu thà rằng người nhà cho rằng chính mình đã chết ở vụ tai nạn xe cộ kia.

Theo cốt truyện, sở dĩ cuối cùng Dương Liễu sẽ lựa chọn ở lại thành thị này, là bởi vì cô phát hiện ra vô luận là ba vẫn là em trai, đều không có từ bỏ điều tra sự tình năm đó, đáng tiếc kể từ lần liên hợp hành động năm đó, bọn buôn ma túy quốc tế kia che giấu quá sâu, gần nhất mới ẩn ẩn phát hiện ra dấu hiệu bọn họ tựa hồ lại có hoạt động……

Lần này, thời gian xuyên qua thế giới trong sách đều so với dị vãng dài hơn, sau khi Trình Thất kết thúc cộng tình, cô hung hăng đem mặt vùi vào giữa hai chân, cuộn tròn người lại.

Lần này là lần mà cô cộng tình cùng xuyên sách dài nhất, lấy thị giác ngôi thứ ba cùng với ngôi thứ nhất là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Tai nạn xe cộ, bị thương, hủy dung tuy rằng rất đau, nhưng mà này đó Trình Thất còn có thể chịu nổi, giống như là lần trước ở trong thế giới võ hiệp vậy, mặc dù thân thể suy yếu đến một trình độ nhất định sẽ làm cho Trình Thất cảm thấy có chút không khỏe, nhưng đây cũng không có gì, cô cũng chỉ là thân thể hơi đâu một chút mà thôi.

Sở dĩ làm cho Trình Thất vô thố chính là, giai đoạn trước Dương Liễu trải qua có rất nhiều điểm giống với những gì mà cô đã từng trải qua, nhưng điều khác nhau chính là, cô đã được cứu trở về, còn Dương Liễu lại bị bắt đi vào hang ổ của bọn buôn thuốc phiện, từ một cô gái mỗi ngày đều thích nhảy múa biến thành có thể vừa cười vừa lấy mạng người khác - Ngọc tỷ, suốt quá trình này chắc chắn không phải là tốt đẹp.

Trong đầu Trình Thất hoàn toàn không chịu khống chế lại lần nữa hiện lên những ký ức khi bé bị bắt cóc, cùng mỗi một lần hồi tưởng lại chuyện này đều bất đồng, lúc này đây Trình Thất không hề là loại trạng thái bình tĩnh đến lạnh nhạt mà đứng nhìn, cũng không phải loại yếu đuối cùng sợ hãi cực hạn đến mất đi tự mình như khi đó trải qua.

Lúc này đây, Trình Thất cưỡng bách chính mình hồi tưởng, nghĩ đến mỗi một chi tiết sau khi bị bắt cóc cùng với lúc ấy mỗi một ý nghĩ của chính mình, cũng ở dưới đáy lòng không ngừng nói cho chính mình, bản thân có bao nhiêu may mắn, cho dù quá trình thực gian nan, nhưng ít ra chính mình cuối cùng được cứu.

Hai cô gái độ tuổi không sai biệt nhau lắm, trải qua hơi tương tự, chỉ vì một người được cứu còn một người bị bắt đi, làm cho tương lai của hai thiếu nữ hoa quý lại có quỹ đạo hoàn toàn không giống nhau, cô là may mắn cùng hạnh phúc đến cỡ nào, hơn nữa nhìn đến trước mắt, trải qua chuyện đó sau mang đến cho cô cũng không ngừng là chuyện xấu không phải sao?

Mà lúc này Trình gia:

“Lão Trình, ông nói chúng ta có nên hay không gọi điện thoại cho Thất Thất nha?” Lúc này đang ăn cơm chiều mẹ Trình đột nhiên mở miệng nói.

Ba Trình có chút dao động, nhưng cuối cùng vẫn là lắc lắc đầu, “Trước đừng gọi, không phải mấy ngày hôm trước Thất Thất vừa mới nhắn tin báo bình an sao.”

“Nhưng ông cũng nói, đó là mấy ngày hôm trước.” mẹ Trình có chút vội vàng, “Hơn nữa Thất Thất cũng là lần đầu tiên đi Hoành Điếm, đóng phim cũng không biết thuận lợi không thuận lợi, Thất Thất có thể hay không bị mắng a.”

“Nếu không, ngày mai lại gọi điện thoại?” Lúc này ba Trình cũng do dự.

Cuối cùng, hai người động tác nhất trí ngẩng đầu nhìn về phía Trình Niên ở đối diện.

Trình Niên lo lắng mà nhanh chóng nuốt đồ ăn trong miệng xuống

Trình Niên chạy nhanh đem trong miệng nuốt đi, “Mẹ, ba, hai người yên tâm đi, lão tam đã giới thiệu Thất Thất vào đoàn phim dì nhỏ của hắn, mặt khác chỗ ở gì đó đều đã giải quyết thỏa đáng, hơn nữa Thất Thất cũng không giống mấy người diễn viên chuyên nghiệp đó, còn chưa tới cấp bậc bị đạo diễn mắng, nhiều lắm là làm diễn viên quần chúng gì đó.”

Nhưng ở ngay lúc này, Wechat của Trình Niên đột nhiên vang lên hai tiếng.