Tuy rằng ngoài miệng oán giận nhưng đáy mắt Đại Lập Hâm lại có chút ức chế không được ý cười, Mặc dù đối với "huynh đệ phục" có loại cảm giác vô lực để nói gì, nhưng mà tưởng tưởng ra một con người cao to rắn rỏi như Trình Niên lại đi mặt vào chiếc áo màu hồng phấn nộn này, anh cũng đành phải mặc nó vào thôi.
Trời thì nóng nực như thế này mà là ăn mặc áo hoodie thoạt nhìn tương đối ngốc là chuyện như thế nào, một chàng trai cao to gần 1m8 mặc một chiếc áo màu hồng phấn trông rất kỳ quái lại là chuyện như thế nào. Tưởng tượng đến xưng bá toàn bộ đại học công an Trình đại ca cũng ăn mặc màu hồng phấn áo hoodie như vậy, Lập Hâm hận không thể nào có thể chụp ảnh lại mới tốt.
Sau khi xác định Đại Lập Hâm thân phận, đặc biệt là tiếp nhận đối phương đưa qua thẻ diễn viên, Uông Oánh cũng rất sảng khoái mà thu hồi đã chuẩn bị tốt công lược bí tịch quyển sách nhỏ, đã có người làm tốt hết tất cả, tại sao cô lại phải mất công đi làm nha, lại không phải đại thiếu gia thật sự, làm gì mà muốn đi hạ phàm để thể nghiệm sinh hoạt.
Mà Trình Thất, sau khi nhìn thấy hình ảnh của chính mình trên thẻ diễn viên liền có chút chần chờ, trong đầu cô tự hồ đang vang vọng lại câu nói mà tối hôm đó mẹ Trình nói, nghẹn ngào lại áp lực, cuối cùng cô vẫn đưa tay ra nhận lấy thẻ diễn viên.
Mặc kệ thế nào, cô cũng muốn thử một lần, chỉ là tình huống của cô có thể hay không làm chẫm trễ công việc của người khác? Rốt cuộc ban đầu đồng ý đi vẫn là hướng về phía ‘ diễn viên quần chúng ’ tới, cô nghĩ tình huống của mình cũng sẽ chỉ có thể diễn một ít không hề lộ mặt người qua đường Giáp, ít nhất là sẽ không chậm trễ tiến độ của đoàn phim, nhưng xem tình huống hiện tại, anh trai có phải hay không sắp xếp quá chu toàn một chút?
Không biết có phải hay không là nhìn ra Trình Thất chần chờ, vẫn là vốn dĩ liền tính toán như vậy, sau khi quen thuộc xong chú Lưu liền lái xe rời đi, Đại Lập Hâm liền đi qua trực tiếp kéo rương hành lý cho hai người, vừa đi vừa ý bảo hai người đuổi kịp, “Thất Thất à, hôm nay hai người vừa đến nên anh sẽ dẫn hai người đi đến nơi ở, chờ ngày mai rồi anh sẽ đưa hai người đến đoàn phim."
Nói xong, Đại Lập Hâm như là có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, lúc này mới tiếp tục nói, “Nhưng mà ở chỗ này anh cũng chỉ là một người chỉ đạo võ thuật bình thường thôi, cho nên cũng không có tiếng nói gì nhiều, nhiều lắm cũng chỉ có thể giới thiệu cho hai người mấy cái nhân vật nhỏ sẽ có vài màn ảnh, đến lúc đó có thể hay không lộ mặt khi chiếu cũng không thể bảo đảm a.”
Nghe được Đại Lập Hâm nói, hai cô gái nhỏ đều đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, đương nhiên, kia một tiếng thở dài tuyệt đối là Uông Oánh tiểu bằng hữu thở ra tới, đến nỗi Trình Thất, dù sao Uông Oánh chính là cảm thấy nhà mình bạn tốt nhất định sẽ cùng chính mình giống nhau, uhm, chính là như vậy không có đạo lý.
Trình Thất đi ở phía sau không dấu vết nhìn quét qua bóng dáng của Đại Lập Hâm, tốt nghiệp trường đại học công an lại một cái đi làm cảnh sát giao thông một cái đi làm chỉ đạo võ thuật sao, chuyên này là có thể sao?
Nhưng mà ý nghĩ này cũng chỉ thoáng hiện ở trong đầu của Trình Thất sau đó liền biến mất, cũng không biết có phải hay không khi đó tâm lý ám chỉ quá mạnh vẫn là như thế nào.
Đôi khi Trình Thất cũng từng hoài nghi mình có phải hay không thật sự là người bị bệnh rối loạn nhân cách, bởi vì hiện tại cô thật sự là không thể nào có hứng thú với bất kỳ một chuyện gì. Lúc nào cũng có cảm giác như mình đang ở thế giới này bên ngoài, giống như là đang ở trong thế giới trong sách vậy đó, cứ lấy thân phận người từ ngoài đến nhìn những người khác trải qua vui buồn vậy.
Nhưng cũng may Trình Thất biết được ở trường hợp nào thì nên cho phản ứng như thế nào, đây cũng là nguyên nhân mà người nhà cho phép cô được đi lần này.
Bởi vì mọi người bao gồm cả bác sĩ đều cho rằng tình huống hiện tại của cô đều không có ngày càng chuyển biến nghiêm trọng, vẫn luôn ở trạng thái ổn định.
Đa số những người bị rối loạn nhân cách khi trị liệu mà không có hiệu quả đều sẽ càng ngày chuyển biến càng nặng, mà Trình Thất là thuộc về loại sau này bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên hình thành chướng ngại tâm lý mà không phải là bẩm sinh, ví dụ của trường hợp giống như Trình Thất này ở y học cũng ít thấy nên cũng không có ca bệnh nào để tham khảo.
Mà biểu hiện vững vàng của Trình Thất làm cho mọi người thấy được khả năng sẽ tốt lên của cô, đó cũng là lý do tại sao ba Trình lần này lại thỏa hiệp.
Có lẽ mẹ Trình nói đúng, thử đổi một chút môi trường, trải nghiệm một cuộc sống khác, nói không chừng tình cảm của Trình Thất sẽ phong phú lên một chút.
Đây là khi một người mẹ tuyệt vọng lúc nghe được bác sĩ không có cách nào nữa thì cho dù có một nửa cơ hội đi chăng nữa, dù cho có là cách nào bà cũng muốn thử. Hy vọng con gái của mình thật sự có thể nhờ vậy mà tốt lên một chút, chẳng sợ nó chỉ là một chút.