Mặc dù Trình Thất không hề đáp lại nhưng đối với Uông Oánh, chỉ cần bạn tốt vẫn cứ chịu nhìn cô nói chuyện thì cô cũng đã vui vẻ lắm rồi. Rốt cuộc bạn tốt của cô giỏi như vậy, có thể ngồi an tĩnh mà nghe cô nói chuyện, cô phải biết thỏa mãn, không trả lời lại cũng không sao, Thất Thất bây giờ chỉ là bị bệnh một chút thôi, đợi đến khi cô hết bệnh rồi thì bọn họ cũng vẫn sẽ là bạn tốt giống như trước đây vậy, trở thành một đôi hoa tỷ muội xinh đẹp nhất tiểu khu a~
Vì thế đợi đến khi Trình Niên bận rộn một ngày về nhà sau liền được hay tin em gái của mình chuẩn bị xuất phát rời khỏi nhà, không chỉ đi ra khỏi tỉnh không mà còn muốn ở nơi đó ‘ thể nghiệm sinh hoạt ’ đến hơn một tháng!
Phản đối? Kháng nghị?
Có lẽ là có, nhưng sau khi nghe mẹ Trình kiên trì cùng với giải thích, cuối cùng hai người đàn ông trong nhà cũng đồng ý. Nhưng mà đồng ý thì đồng ý, hai người cũng đã sớm trở thành "nữ nhi khống muội muội khống" một cách ẩn hình rồi, tiến hóa trở thành quanh minh chính đại mà sủng muội cùng với con gái, ba Trình cùng Trình Niên cũng không thể nào để cho Thất Thất trực tiếp đi đến một nơi xa lạ được.
Vì vậy hai ngày kế tiếp ở Trình gia, trừ bỏ âm thanh mà mẹ Trình dặn dò Trình Thất mọi chuyện còn có điện thoại của những người đàn ông trong nhà.
Hai người điên cuồng mà gọi điện thoại liên hệ người quen biết, bộ dáng kia cứ như là hận không thể sắp xếp hết tất cả mọi thứ trên đường mà Trình Thất sẽ đi qua cho bản thân yên tâm vậy.
Do đó dưới sự can thiệp của hai cha con, nguyên bản kế hoạch hoàn hảo thể nghiệm cuộc sống làm diễn viên quần chúng ở Hoành Điếm của Uông Oánh cứ như vậy bị chết non mất một nửa.
Dọc theo đường đi từ nhà đến Hoành Điếm, hai người Trình Thất trên toàn bộ hành trình đều có thể gặp được "người quen", thậm chí sau khi bọn họ hạ cánh liền trực tiếp ngồi lên xe của bạn ba Trình là chú Lưu, trực tiếp đi thẳng từ sân bay đến Hoành Điếm, sau khi đến cửa còn nhìn thấy một chàng trai đang chờ ở nơi đó.
Người kia nhìn nhìn biển số xe, đợi khi đến khi người trên xe đã xuống dưới hết khi liền nhìn lại ảnh chụp trên điện thoại, cuối cùng trực tiếp đi đến trước mặt Trình Thất, ngữ điệu hết sức nhiệt tình mà nói, "Em gái, em là Thất Thất phải không? Anh là anh trai Lập Hâm của em đây, mau đi cùng anh nào."
Nhìn người kỳ lạ trước mắt này, Uông Oánh vội vàng chắn ở trước mặt bạn tốt, tự cho là rất nghiêm khắc mà trừng mắt nhìn qua, "Ê từ từ, anh là ai nha? Tự nhiên đến đây còn kêu Trình Thất em gái, còn nữa, anh là anh trai của ai kia chứ, chúng ta đều không quen biết nhau, anh nhận sai người rồi!"
Tự cho là có trách nhiệm phải bảo vệ bạn tốt, sau khi nói xong Uông Oánh liền lôi kéo tay...ách, tay áo của Thất Thất rồi quơ quơ trên tay quyển sổ nhỏ, “Thất Thất, chúng ta đi, mình nói với cậu nha, mình đều đã chuẩn bị tốt mọi chuyện, đầu tiên chúng ta phải đi kiểm……”
"Quen biết."
“Là tiểu Đại a.”
Giọng của Trình Thất cùng với chú Lưu đồng thời vang lên đánh gãy lời của Uông Oánh.
"A? Thất Thất cậu quen biết nha!!"
Uông Oánh đã không rảnh lo Lưu thúc nói gì đó, chỉ là vẻ mặt kinh ngạc nhìn bạn tốt, theo như cô hiểu biết, nhà mình bạn tốt trừ bỏ người nhà ở ngoài, hiện tại chỉ có chính mình một cái bạn tốt, liền tính là thân thích trong nhà đều rất khó để cho Trình Thất mở miệng, càng miễn bàn nói ra hai chữ "quen biết" này.
Kỳ thật đừng nói là Uông Oánh, ng·ay cả đương sự là Đại Lập Hâm chính mình cũng rất kinh ngạc.
Vì để cho em gái mọi chuyện đều chu toàn thuận lợi nhất, Trình Niên đã nói rõ ràng tình huống của Trình Thất cho Đại Lập Hâm biết, làm một người cảnh sát nằm trong thể chế, anh không thể nào mà không biết rối loạn nhân cách là đại biểu cho cái gì, nhưng mà anh vẫn tin tưởng anh em tốt của mình, Trình Niên vẫn là dứt khoát phó thác em gái của mình cho bạn tốt.
Hơn nữa trước khi gặp mặt thì Lập Hâm cũng chuẩn bị tốt sẽ bị làm lơ, nhưng không thể tưởng được Trình Thất sẽ mở miệng còn nói quen biết mình.
Không biết nhớ tới cái gì, đột nhiên Đại Lập Hâm vẻ mặt cảm động sờ sờ chính mình khóe mắt, “Không nghĩ tới Trình đại ca dùng tình cảm cho mình nhiều như thế, thế nhưng còn nói chuyện của mình cho em gái nghe.”
Uông Oánh mắt trợn trắng mà không muốn nói gì, từ em gái Thất Thất đổi thành em gái cô không nói gì, nhưng mà Trình đại ca là đang nói anh trai của Thất Thất sao? Dùng cảm tình nhiều là cái quỷ gì? Còn nữa, Trình đại ca là cái gì giang hồ xưng hô a! Đối với Đại Lập Hâm khoa trương phản ứng Trình Thất không có cho phản ứng gì khác, chỉ là tầm mắt vẫn là không tự giác dừng ở chiếc áo hoodie màu hồng ở trên người của đối phương một chút.
Nói quen biết một phần là tại vì trước khi tới anh trai Trình Niên cũng đã nói trước với cô rồi, nhưng càng nhiều hẳn là do chiếc áo có màu sắc đặc biệt này đi.
Đại Lập Hâm chú ý tới ánh mắt của Trình Thất liền dừng một chút, sau đó cố ý ưỡn ưỡn ngực, "Cái áo này cũng không tệ lắm đúng không? Cũng không biết Trình đại ca nghĩ như thế nào mà lại gửi cho anh chiếc áo như vậy, rõ ràng sinh nhật của anh cũng vừa mới qua không lâu lắm nha, a thiệt là....cái gì mà còn nói là nhất định phải mặc vào..."