Cuối cùng thì dự cảm của cô cũng đã đến, một tuần sau khi đại dịch zombie diễn ra. Một tin tức trấn động, căn cứ tại khu quân sự M.Pháo đài chỉ có vào không có ra đã thất thủ, nhưng nơi đây có rất nhiều quan chức chính phủ hiện thời đang ở đó. Thậm chí một vài nguyên thủ quốc gia khác cũng có mặt.
Lý do vì sao nơi đây thất thủ vẫn còn là một ẩn số bởi vì không ai chứng kiến tận mắt mà còn sống để kể lại.
Mọi giả thuyết đều được cư dân mạng đồn đoán và truyền tai nhau thôi bởi vì một số người dân giàu được đưa vào căn cứ đó sớm live tream về vụ việc.
Phải còn rất lâu nữa cô mới có thể khám phá ra được chân tướng, hiện giờ là khởi đầu trồng trọt, tăng sức mạnh đánh tang thi.
Cô xem qua nhưng cũng chỉ thổn thức một căn cứ lớn như vậy với trang bị vũ khí tối tân mà bị xoá sổ.
Thế giới chính thức bạo loạn, không còn duy trì an toàn trật tự nữa. Mà thế giới của cá lớn nuốt cá bé bắt đầu.
Nhưng nhà cô đang khủng hoảng thức ăn rồi. Cô chính thức đem suy nghĩ trong đầu mình thực hiện. Đó là cắt khoá các phòng trọ khác, lục lọi xem họ còn để lại gì hay ko. Mười một phòng chắc cũng kiếm được chút ít gạo và lương thực khô.
Lúc này thì bắt buộc phải làm như vậy thôi, cô lục tìm công cụ để có thể phá ổ khoá. Kiếm xung quanh được cây búa nhổ đinh, bây giờ phải đập khoá, nhưng đập sẽ phát ra tiếng lớn.
Cô suy nghĩ cả nửa ngày nhưng quyết định đánh liều, cầm cây búa và một cái chăn mỏng đi lên tầng 2.
Bọc 1 lớp chăn mỏng quanh ổ khoá rồi dùng lực đập xuống ở cạnh bên của ổ khoá, loay hoay khoảng 30 phút cô mới có thể phá khoá phòng đầu tiên.
Đẩy cửa bước vào bên trong, các phòng trên tầng sẽ rộng hơn phòng dưới đất, nên đồ dùng bên trong được bày biện nhiều hơn.
Hình như là phòng của một cặp đôi, họ có nấu ăn nên có kệ bếp nhỏ, cô tiến tới chỗ này đầu tiên, lục tìm thấy gạo và mì gói. Mở cửa tủ lạnh 2 cánh, bên trong phần để đồ đông lạnh có thịt heo và thịt gà.
Thu hoạch ở phòng này là rất khả quan, nhà có phụ nữ nên những nhu yếu phẩm cần thiết đều có đầy đủ.
Do kì nghỉ 7 ngày, đa phần mọi người sẽ không để tài sản lớn như vàng bạc, tiền mặt ở lại phòng. Nhưng đồ khô và đồ đông lạnh thì có thể còn.
Ôm hết số đồ ở phòng xuống và bàn bạc với mẹ: " Còn sẽ phá hết khoá các phòng rồi gom lại 2 phòng kế mình để xem tình hình, chắc phải giảm bữa ăn hoặc đồ ăn lại, không lãng phí được"
Nhìn qua thấy Như Ý đang đọc sách và trông em ngủ, nếu ko có đợt dịch này cô bé đã có thể đến trường với các bạn rồi.