Đạm Đài Mặc nhắm mắt lại, trên khuôn mặt lạnh lùng ngày thường không hề có chút gợn sóng nào nay bỗng nhiên xuất hiện một loạt biểu cảm phức tạp.
Nội thị đại hỉ: “Chúc mừng điện hạ, chúc điện hạ sớm ngày khoẻ mạnh như lúc ban đầu!”
Một lần dùng ngân trâm cần khoảng hai mươi phút, hai mươi phút trôi qua, nội thị lấy ngân châm ra. Lại lần nữa đâm châm, nhưng mà lúc này đây chân Đạm Đài Mặc lại không có cảm giác nữa.
Đạm Đài Mặc: “......”
Biến mất nhanh như vậy?
Huyền Vũ hệ thống: 【Điện hạ, châm cứu vô dụng, vẫn phải cần có năng lượng mới được. Ngài nói chuyện với Ngũ tiểu thư nhiều thêm chút mới là cách đúng đắn.】
Đạm Đài Mặc: “......”
Xem ra vẫn còn phải tiếp tục trộm năng lượng.
Sau khi Tứ hoàng tử đi ra từ phòng nghỉ, biết được chứng đau đầu của Vương phu nhân đã khỏi hẳn, bà ấy đã khỏe mạnh hoàn toàn thì kinh ngạc: 【Chẳng lẽ Vương phu nhân cũng có hệ thống, mới trộm năng lượng từ chỗ Ngũ tiểu thư?】
Huyền Vũ hệ thống: 【Vương phu nhân không có hệ thống, thuốc trị đau đầu kia của Ngũ tiểu thư có tác dụng.】
Đạm Đài Mặc lần đầu nghe thấy có loại thuốc thần kỳ như vậy. Chẳng lẽ y thuật của Ngũ tiểu thư thật sự cao minh?
Vương phu nhân mắc chứng đau đầu lâu năm hắn cũng từng nghe qua, tật chân của hắn với chứng đau đầu của Vương phu nhân vẫn luôn cùng được điều trị ở chỗ Trương viện phán của Thái Y Viện. Vương phu nhân đau đầu nhiều năm, mỗi lần đau lên sẽ phát tác vài ngày.
Một viên thuốc nho nhỏ, nửa canh giờ là có thể khỏi hẳn? Liệu có khi nào, Giản Nhược Nam chỉ bằng y thuật cũng có thể chữa khỏi chân cho hắn không?
Tuy rằng mới chỉ gặp một lần nhưng Đạm Đài Mặc càng thêm tò mò về Giản Nhược Nam. Rốt cuộc nàng là một kỳ nữ thế nào?
Tứ hoàng tử dò hỏi vị trí của Giản Nhược Nam mới biết được Giản Nhược Nam đã rời đi.
Đạm Đài Mặc: 【Sao lại đi nhanh như vậy?!】
Chẳng lẽ nàng phát hiện ra việc bị trộm năng lượng rồi?
Huyền Vũ hệ thống: 【Điện hạ, ta là hệ thống cao cấp, Ngũ tiểu thư trói định chỉ là một tiểu hệ thống. Các nàng tuyệt đối không thể phát giác được thao tác của ta.】
【Vừa rồi khi ngài nói chuyện với Giản Nhược Nam, ta với tiểu hệ thống kia đã thành lập liên kết, khai phá ra một kỹ năng mới ngoài ý muốn.】
Huyền Vũ hệ thống nói một nửa, cố ý gây tò mò.
Đạm Đài Mặc: 【Mau nói.】
Hệ thống không chỉ phế mà còn kiêu ngạo thích vênh mặt. Trói định lâu như vậy không có điểm nào dùng được. Nó nghĩ cái gì hắn còn không biết sao? Tò mò cái gì mà tò mò?
Huyền Vũ hệ thống: 【Từ bây giờ chỉ cần ngài tới gần nàng là có thể nghe được suy nghĩ của nàng.】
Đúng là cầu mà không được!
Đạm Đài Mặc: 【Ngũ tiểu thư biết không?】
Lại là loại thủ đoạn lén lút này, kiêu ngạo cái rắm ấy!
Huyền Vũ hệ thống: 【Chắc chắn là không biết, ta là hệ thống cấp bậc cao, cao hơn họ rất nhiều.】
【Biết tiếng lòng của nàng, biết sở thích của nàng, điện hạ có thể dễ dàng nắm bắt được trái tim mỹ nhân.】
Đạm Đài Mặc: 【Trước kia không phải ngươi nói nhiệm vụ của Ngũ tiểu thư là công lược bổn vương sao?!】
Sao bây giờ lại đổi thành hắn đi bắt lấy trái tim mỹ nhân? Phế vật!
Huyền Vũ hệ thống: 【Tình huống đặc biệt phải linh hoạt ứng phó!】
Đạm Đài Mặc: 【......】
Tuy rằng một vạn lần không tình nguyện, nhưng cảm giác có thể đứng lên một lần nữa thật sự quá mê người. Đạm Đài Mặc lập tức kêu xe, đi theo xe ngựa Tấn Dương Hầu phủ đuổi tới phố Hòe Thụ.
Đạm Đài Mặc hơi gấp gáp. Có thể nghe được tiếng lòng người khác ư? Kỳ lạ!
Ngũ tiểu thư thoạt nhìn nhỏ nhỏ gầy gầy, nói chuyện nhỏ giọng rũ mi rũ mắt, còn có chút rụt rè, hẳn là một thiên kim tiểu thư thẹn thùng hướng nội. Nói vậy tiếng lòng cũng sẽ nhỏ nhẹ trầm ổn như bề ngoài của nàng.
Xe ngựa từ từ tới gần, bỗng nhiên, trong đầu Đạm Đài Mặc vang lên một giọng nữ tử:
【Tên khốn Cao Dương kia ở nơi đó!!】
【Mau, mở cửa cho phụ thân đi xuống, để phụ thân đi xuống bắt được hắn!】
【Đừng để cho tên khốn kia chạy!】
【Xông lên ——】
Đạm Đài Mặc: “......”