Nhữ Dương. Thước Vương phủ.
Cơ Lâm Lang luyện kiếm buổi sáng ở đại sảnh diễn võ, khi vừa đi vừa lau mồ hôi quay lại viện của mình thì đυ.ng phải thị vệ cận thân mặc đồ màu đen tên là Trung Võ đang vội vã đi ra ngoài. Nhìn thấy hắn xuất hiện Trung Võ lập tức cười hì hì nói:
“Thế tử, vừa rồi Thượng Võ mới đưa tới một phong thư.”
“Thư đâu.” Cơ Lâm Lang dừng bước chân, lạnh lùng nói.
Trung Võ duỗi tay vào trong ngực áo sau đó mò trong tay áo cũng không tìm thấy, sau đó y khựng lại, sờ sờ đầu ngây ngô cười với Cơ Lâm Lang mặt đang ngày càng lạnh lùng hơn: “Thư đâu nhỉ?” Rõ ràng là làm mất thư rồi.
Tuy rằng loại chuyện như này cũng không phải xảy ra lần đầu tiên, từ nhỏ đến lớn tên này vẫn luôn như vậy, nhưng thân là chủ tử cận thân của tên thị vệ hài hước này, Cơ Lâm Lang vẫn không khỏi hoài nghi tại sao lúc trước khi mình tuyển thị vệ cận thân, không biết có phải đầu óc hắn không rõ ràng lắm hay sao, mà lại chịu được Trung Võ ở bên người, chỉ bởi vì Thượng Võ và Hạ Võ thật sự quá xứng chức, là huynh đệ của bọn họ, tên gia hỏa tính cách kỳ quái lệch lạc Trung Võ này chính là hàng đính kèm.
“Thế tử, thư ở chỗ này.”
Là một nam tử có ngoại hình giống Trung Võ y như đúc, nhưng mà nhìn có vẻ lạnh lùng uy nghiêm hơn, đưa thư trong tay cho Cơ Lâm Lang.
Sau khi Cơ Lâm Lang tiếp nhận thư, lãnh đạm chỉ chỉ Trung Võ ở bên cạnh còn đang sờ đầu ngây ngô cười nói:
“Hạ Võ, gần đây Trung Võ lại lười biếng, người đi lột da hắn cho ta, nếu có thể lột xuống một tầng da thì càng tốt.”
“Rõ.”
Hạ Võ cũng lạnh như băng trả lời duỗi tay giơ đao đánh về phía Trung Võ còn đang ngây ngô cười. Trung Võ nhanh nhẹn tránh thoát chiêu thử đao của Hạ Võ, bấu chặt thân cây bên cạnh, ô oa ô oa kêu lớn:
“Hạ Võ Hạ Võ! Đệ đệ ngoan! Đệ là đệ đệ ruột của ta đấy, đệ không thể mưu sát ca ruột được đâu. Ta biết đệ là ghen ghét với dung nhan mỹ lợi của ca ca, nhưng mà ca ca đô thể quyết định loại chuyện này đều do cha mẹ chúng ta mà, lúc sinh hài tử có chút bất công!”
Gào xong thấy gương mặt tuấn tú của Hạ Võ không dao động, chỉ kéo quần áo của y lôi ra ngoài, y lại hét về phía Cơ Lâm Lang đang xem thư:
“Thế tử, thuộc hạ không dám, thế tử nể tình thuộc hạ đã làm trâu làm ngựa cho thế tử 20 năm rồi, chỉ thiếu mỗi bước không hy sinh trong sạch mà tha thuộc hạ lần này đi.”
Còn đang gào, bên ngoài lại một thị vệ mang theo đao đĩnh bạt đi tới, gương mặt cũng giống y hệt Trung Võ Hạ Võ, nhưng lạnh như băng giống Hạ Võ. Đây đúng là ba huynh đệ tam bào thai, chỉ có lão nhị Trung Võ không biết như nào mà lại chẳng có tính cách lạnh lùng cứng nhắc nghiêm túc của ca ca và đệ đệ, lại trưởng thành thành bộ dáng ngốc hề hề, tiện hề hề, điều duy nhất nên thân chính là thân thủ nhanh nhẹn da mặt dày, thích hợp làm một số chuyện rất không thích làm ngoài sáng.
Nhìn thấy Thượng Võ đi vào, Trung Võ đang ôm cây lập tức thay đổi gào với người khác:
“Thượng Võ Thượng Võ, ca ca ruột của đệ, huynh tới rồi, mau cứu nhị đệ của huynh đi, tiểu đệ của chúng ta muốn mưu sát ca ca ruột đó!”
Thượng Võ coi như không thấy người đệ đệ mất mặt này, trực tiếp đi về phía thế tử hành lễ. Sau đó dịch qua đạp một chân lên mặt Trung Võ, lúc y còn đang gào khóc, Hạ Võ ở bên cạnh như hổ rình mồi dùng đao mới làm y an tĩnh.
Đại khái là do Cơ Lâm Lang thân là chủ tử thường ngày trưng bộ mặt lạnh, nhìn không ra tâm tư cho nên ba người thị vệ bên cạnh hắn liền có hai người cũng lạnh giống hắn. Cơ Lâm Lang là nhi tử duy nhất của Thổ hoàng đế - Thước Vương, tướng mạo anh tuấn khí chất siêu quần, thân gia phong phú, thể xác và tinh thần sạch sẽ, ngoại trừ hơi lạnh nhạt chút thật sự là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ đang tuổi xuân.
Tay cầm quyền cao, thổ hào eo đeo bạc triệu luôn là sự tịch mịch quấn quanh, nhưng mà thế tử Cơ Lâm Lang may mắn có hai vị bằng hữu có thể thành thật với nhau, cho nên hắn vẫn luôn rất trân trọng tình bạn với hai vị này. Chuyện về hai vị bằng hữu này cũng là một trong ít những sự kiện có thể làm hắn từ bỏ biểu tình lạnh như băng.
Cho nên, tóm lại, biểu tình nhất quán không thay đổi trên mặt thế tử Cơ Lâm Lang thế mà lại xuất hiện vẻ ‘ đại kinh thất sắc ’, cơ mà thật ra cũng không phải khó có thể tiếp thu như vậy.
“Thế tử, là Vệ công tử và Kỳ công tử đã xảy ra chuyện gì sao?”
Thị vệ tri kỷ Thượng Võ lập tức quan tâm dò hỏi chủ tử đang có vẻ mặt nhìn không tốt lắm.
Cơ Lâm Lang lạnh mặt gật gật đầu,L nhưng rồi lại chậm rãi lắc đầu, dưới cái nhìn không hiểu ra sao của hai thị vệ, hắn bỗng nhiên lảo đảo đỡ lấy trán của mình.
“Thế tử!”
“Thế tử?!”
Thượng Võ và Hạ Võ đồng thời kinh ngạc kêu lên, tiến lên muốn đỡ lấy Cơ Lâm Lang, thậm chí không chút cố kỵ dẫm lên huynh đệ của mình bị bọn họ đánh đến bất tỉnh Trung Võ.
Cơ Lâm Lang xua xua tay, không nhúc nhích nhìn lá thư kia thật lâu rồi bỗng nhiên che lại hai mắt chậm rãi nói:
“Nhàn Chu đưa thư, trong thư nói Lan Đình đã có người trong lòng, không lâu nữa sẽ thành thân.”
“Lan Đình lại phụ ta với Nhàn Chu, năm đó rõ ràng đã ước định tuyệt đối không khuất phục áp lực năm tháng, cả đời phụng hiến lý tưởng, không nghĩ hắn thế mà……”
Cơ Lâm Lang nhìn về phía chân trời, ánh mắt vẫn luôn lạnh lùng thế nhưng lại có vẻ ưu thương mà tươi đẹp. Là một thế tử có chứng sợ thành thân, Cơ Lâm Lang thật sự không thể tưởng tượng được vị bằng hữu vốn tưởng sẽ không bao giờ lập gia thất của hắn lại thật sự muốn thành thân!
Từ trên người bằng hữu Vệ Cẩn Chi, hắn giống như thấy được tương lai bi thảm của chính mình khi lập gia thất ở ngay không xa trước mắt đang vẫy vẫy tay với hắn. Lan Đình là người kiên định nhất, thông tuệ nhất trong ba người mà lại cũng phải quỳ gối dưới váy của một nữ tử, hai người bọn họ còn xa sao?
Mỗi người đều có chuyện mà mình sợ nhất, đến cả vị thế tử có vẻ ngoài lạnh như một khối băng cũng có chuyện mà hắn sợ hãi,đó chính là thành thân. Có lẽ là vì từ nhỏ bị tỷ tỷ và mẫu phi áp bức cho nên hắn mắc phải chứng sợ thành thân. Mỗi khi nói đến việc này, vị thế tử đĩnh bạt anh tuấn có thể lên chiến trường gϊếŧ địch lại trở thành tiểu tức phụ muốn khóc thút thít. Đương nhiên người không quen thuộc hoàn toàn không thể nhìn ra được nội tâm yếu ớt ưu thương của hắn từ trên gương mặt bất động lạnh băng kia.
“Aaa! Thật sao? Vệ công tử muốn cưới vợ hả, thật là chuyện đáng mừng, Vệ công tử cũng sắp thú thê rồi, thế tử tuổi cũng không không còn nhỏ đâu bao giờ định rước thế tử phi thế?”
Trung Võ bởi vì bị đánh cho nên yên tĩnh được trong chốc lát nay đã tỉnh lại, dù vẫn còn đang quỳ trên mặt đất nhưng nghe thấy tin tức này liền mau, chuẩn, tàn nhẫn nói mấy câu đả kích nội tâm yếu ớt của chủ tử.
Cơ Lâm Lang lảo đảo một cái, Thượng Võ và Hạ Võ cùng nhau liên thủ, lại lần đánh Trung Võ rơi vào hôn mê.
“Thế tử không xong rồi! Biểu muội của nhà mẹ đẻ tức phụ của tam thúc công của muội muội Vương phi đến thăm Vương phi, vương phi bảo thế tử qua để gặp mặt biểu muội bà con xa.”
Người hầu kéo quần áo, giơ ngón chỉ lan lên, đây là lần thứ 5 trong tháng này hô lớn như vậy vội vàng chạy tới đây.
“Thu dọn hành lý, chúng ta lập tức đi Nam Phổ.”