Sau Khi Kết Hôn, Ảnh Đế Cứ Đòi Để Lại Tài Sản Cho Tôi

Chương 48: Tôi biết những chứng cứ đó là giả

Quần áo ướt rất nặng, Đường Túng lưng cõng một người nhưng không tỏ ra chút mệt nhọc nào.

Trương Chước Dạ ôm cổ Đường Túng, hơi ấm từ cơ thể xuyên qua lớp áo nhẹ nhàng truyền sang, cảm giác kỳ lạ trong lòng anh càng lúc càng lớn.

"Anh..." sao không ghét tôi nữa?

"Đừng nói."

Đường Túng khẽ ho một tiếng, giọng có chút khàn khàn, Đường Túng tăng tốc, bước từng bước vững chắc đưa Trương Chước Dạ lên lầu.

Trương Chước Dạ nằm trên lưng hỏi.

"Anh thấy không khỏe à?"

"Không."

Đường Túng vừa nói, đã đến trước cửa phòng ngủ.

Phòng ngủ của hai người cách nhau có mỗi bức tường, Đường Túng đặt người xuống, đứng sang một bên, vẻ mặt có chút đăm chiêu.

Bố mẹ Trương Chước Dạ vài năm trước bị tai nạn xe mà qua đời, nếu anh vì cứu người mà chết, cũng chẳng mang lại lợi lộc gì cho ai.

"Ngâm nước nóng một hồi rồi ngủ."

Trương Chước Dạ dặn dò xong, nhớ ra gì đó, quay đầu nói.

"Tôi nói cho anh biết, người chết đuối sẽ y như con heo chết, toàn thân phì lên, vô cùng xấu, gương mặt đẹp trai của anh khẳng định không giữ được đâu."

Nếu đã tự mãn về gương mặt đó như vậy, nên suy nghĩ kỹ trước khi biến thành heo nhé.

Ánh mắt Đường Túng lạnh hơn một chút, nhìn chằm chằm Trương Chước Dạ rất lâu, mới trầm giọng nói.

"Không biết ai như tên lửa đâm tới, đẩy tôi xuống nước."

"Gì?"

Trương Chước Dạ hóa đá.

"Tôi chỉ không ngủ được đi dạo thôi, cậu nghĩ tôi muốn làm gì?"

Trương Chước Dạ: "......"

Trương Chước Dạ không tin hỏi lại.

"Anh thực sự không định nhảy xuống nước?"

Chuỗi hạt Long Tinh không lẽ cảnh báo sai.

Ánh mắt đen kịt của Đường Túng nhìn chằm chằm anh không nói lời nào.

Trương Chước Dạ đờ mặt một lúc lâu, mới nghe Đường Túng mở miệng.

"Đứng bên bờ hồ, tôi thực sự có ý định nhảy xuống, nhưng tôi không thể."

Vậy chẳng phải là mình một bước gây chuyện hay sao?

Trương Chước Dạ che mặt.

"Ừm, xin lỗi nhé... vậy, tôi đi ngủ đây, chúc ngủ ngon, tạm biệt."

Trương Chước Dạ giơ tay muốn đóng cửa.

"Chờ đã..."

Đường Túng đưa tay giữ cửa, sâu sắc nhìn Trương Chước Dạ.

"Tôi xin lỗi cậu về những lời tôi nói trong căn hộ ngày hôm đó, khi đó tâm trạng tôi không tốt, tức giận với chính mình lại trút giận lên cậu, xin lỗi."

"Anh..."

Trương Chước Dạ ngẩn ra.

"Tôi biết những chứng cứ đó là giả."

Đường Túng ngừng một chút.

"Nữ diễn viên mới - Chu Ninh diễn quá non nớt, lỗ hỏng biểu diễn quá nhiều, còn cậu thì tạm ổn, trung bình không có lỗi lớn."

Quên mất Đường Túng là diễn viên kỳ cựu, đáng tiếc, nhiều khi mắt này không được, không nhìn rõ người.