Trúc Ngọc Liên đang suy ngẫm ngẩn ngơ thì phát hiện thư linh kiếm không có ở bên người liền hốt hoảng nhảy xuống gường mở cửa chạy ra ngoài đi tìm tỷ tỷ bưng khay thuốc cho mình.Chạy trong hành lang 1 đoạn thì cô thấy 1 bóng dáng quen quen nên dùng tốc lực chạy nhanh tới sau đó ngừng lại trước mặt Thanh Trúc thở hổn hển, vừa thở vừa nói:
- tiểu tỷ tỷ có thấy thanh kiếm mà ta luôn ôm theo bên mình không?.
Thanh Trúc cười nhẹ nhìn tiểu cô nương trước mặt mồ hôi đầy trán, Thanh Trúc đưa tay lên lau mấy giọt mồ hôi chô cô sau đó trả lời:
- Sao ngươi lại vội vàg như vậy thanh kiếm đang ở chổ Ngọc Đỉnh Chân Nhân, nếu ngươi đã khoẻ vậy cùng ta đến gặp Chân Nhân đi.
Trúc Ngọc Liên nghe thanh kiếm dẫn còn thì mừng rỡ không kịp nghĩ gì mà theo chân Thanh Trúc đến sương phòng gặp Ngọc Đỉnh Chân nhân.
Đi đến cuối hành lang quẹo phải có 1 căn phòng nằm trong góc khuất, đến nơi Thanh Trúc vào trong bẩm báo sao đó liền có lệnh truyền cho cô vào.
Cô vào trong nhìn thấy 1 lão ông râu trắng trên tay cầm phất trần đang ngồi tỉnh toạ giữa phòng, cô liền quỳ xuống chấp tay hành lễ:
- Vãn bối Trúc Ngọc Liên tham kiến Chân Nhân.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân đang tỉnh toạ thì lập tức mở mắt ra nhìn người đang quỳ trên mặt đất vẫy tay:
- con đứng dậy đi đến ngồi vào ghế đi.
Trúc Ngọc Liên nghe xong đứng dậy ngồi vào ghế, Ngọc Đỉnh Chân Nhân liền dứng dậy đến bên tủ lấy thanh thư linh kiếm ra trao trả lại cho cô, Trúc Ngọc Liên nhận được thư linh kiếm thì vui vẽ ôm vào lòng.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân trao kiếm xong quay trở lại chổ tỉnh toạ rồi lên tiếng:
- Ta biết Trúc gia hiện tại gặp nguy nàn con là truyền nhân của thư linh kiếm ta nhận con làm đệ tử sau này yên tâm ở lại đây tu đạo khi nào trưởng thành thì xuống núi trả thù phò trợ minh quân.
Cô nghe xong lời của Ngọc Đỉnh Chân Nhân là nước mắt tuôn rơi:
- Sư tôn tại sao Trúc gia lại bị ghép vào tội mưu phản.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân nhìn cô khóc ông cũng chạnh lòng, ông nói với cô:
- Có lẽ liên quan đến thanh thư linh kiếm trong tay của con.
Cô im lặng nghe ông nói tiếp, Ngọc Đỉnh Chân Nhân thở dài kể lại truyền thuyết về tứ đại thần khí cho cô biết.
Tương truyền 100 năm trước thiên hạ loạn lạc nhiều quốc gia nhỏ nổi lên tranh giành tứ phía, Thiên Đạo thương dân chúng lầm than nên ban 4 đạo thần khí cho 4 người hữu duyên tìm kiếm chân chủ minh quân thống nhất giang san.
Lúc bấy giờ trong 4 người hữu duyên có 1 người tên là Xích Luyện mang theo tà tâm định dùng thần khí nổi loạn thiên hạ cũng may thần khí có linh tính tự nhận 1 chủ nhân khác, hắn không cam tâm nên chế tạo ra yêu khí nhằm đôi địch với thần khí.
Sau bao phiên vất vã 4 người người đã tìm được thái tổ minh đế tên là Khổng Quyền Minh phò trợ hắn lên ngôi hoàng đế, Xích Luyện không cam tâm dùng yêu khí tự mình lập 1 vương quốc nhỏ lấy tên là Cửu U hồng tiêu diệt Minh Quốc.
4 người hữu duyện dùng tứ đại thần khí đối chiến với Xích Luyện 3 ngày 3 đêm tại Vọng Linh Đài cuối cùng trán áp hắn với vực Vong Linh.
Sau trận chiến 4 người hữu duyên trở thành công thần được phong chức tước, trong số đó có 1 người ở lại phò tá minh đế đó là Trúc Gia Nguyên nhung, còn lại 3 người chính là Mộ Dung gia ở phía tây nắm giữ Bạch Ngọc tiên, Thượng Quan Gia ở phía đông nắm giữ Bích Lư Thương, Bạch gia ở phía nam nắm giữ Xuyên Vân Tiển.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân sau khi kể lại nguồn gốc của tứ đại thần khí liền vuốt râu:
- 100 năm qua đi Xích Luyện có lẽ sắp trở lại chuyện Trúc gia diệt tộc có khi có liên quan đến hắn, nói tới đây thôi con cũng nên đi nghĩ ngơi.
Cô gật đầu định đứng dậy bái lễ rồi rời khỏi sương phòng thì lại nghe Ngọc Đỉnh Chân Nhân nói tiếp.
- Trúc gia đã không còn ai con cũng nên thay tên đổi họ để tiện đi lại sư tôn sẽ đặt cho con cái tên khác gọi là Nhan Ngọc đi.
Cô ngẩn ngơ 1 lát thì cũng gật đầu sau đó lui ra thế là từ nay cái tên Trúc Ngọc Liên không còn nữa mà thay vào đó cô sẽ là con người mới cùng cái tên mới Nhan Ngọc.