Đồng Thoại Về Một Slytherin Luôn Cố Tìm Cách Để Sống Sót

Chương 5: Hẻm Xéo

Hôm nay là một ngày đẹp trời, từng cơn gó nhẹ thổi qua làm cho con người ta cảm thấy thư thái, nhưng Ellie lúc này thì đang không như vậy, bởi hiện tại cô đang ở Hẻm Xéo chung với mẹ của mình để mua đồ và con hẻm này thì rất đông người ngay lúc này. Ellie chỉ đành bước đi thật nhanh để còn lẹ về nhà nữa.

“Đầu tiên ta sẽ phải mua vạc đồng, cân đồng và nhũng cái lọ thuỷ tinh đựng độc dược, cửa hàng bán những thứ đó hình như ở ngay phía trước.” Bà Rosabella vội vàng nắm tay cô bước nhanh về hướng đó.

Sau một hồi lựa tới lựa lui, cô cũng đã có thứ cần mua, sau đó cả 2 rẽ vào một tiệm may đồ. Ellie ngước lên nhìn bảng hiệu Trang phục cho Mọi dịp của Phu nhân Malkin, ngay sau đó có một người phụ nữ mập, lùn miệng cười toe toét bước ra chào đón mẹ con cô:

“Rất hân hạnh cho tôi khi được gặp bà ở đây, thưa phu nhân Rothschild.”

“Chào bà Malkin, hôm nay tôi tới đây để may đồ cho con gái tôi, à là đồng phục Hogwarts.” Mẹ cô vui vẻ bắt tay bà Malkin rồi đẩy cô về phía trước.

“May cho cháu quần chứ đừng là váy.” Ellie thấp giọng nói.

" Được ta hiểu rồi" bà Malkin gật đầu rồi từ đâu có một cây thước dây đến đo kích thước cơ thể cô.

Sau khi đặt may xong thì hai người rời khỏi, đi một chút tới tiệm sách Flourish and Blotts.

“Chỉ cần mua một bộ sách nữa thôi là xong rồi bé con, đừng có nhăn mặt nữa.” Mẹ cô đẩy nhẹ cửa bước vào.

" Lấy một bộ sách Hogwarts năm nhất" Bà Rosabella trò chuyện với chủ tiệm sách

Còn Ellie thì rảo bước đến mấy giá sách, định mua thêm vài cuốn về độc dược và sinh vật huyền bí để đọc thêm. Đang đi tìm thì có một quyển sách khá dày thu hút ánh mắt cô, Ellie đưa tay lên để lấy Lịch sử thế giới phép thuật, cô hơi thất vọng vì đã học hết về nó từ hồi 3 năm trước rồi, đang định trả về chỗ cũ thì một giọng nói nhỏ nhẹ cất lên sau lưng cô.

“Chị ơi có thể cho em xem quyển sách đó được không?”

Ellie quay lại để đưa nó thì vô cùng ngạc nhiên, trước mắt cô là một cô bé nhỏ nhắn với một mái tới xoăn dài màu nâu nhạt cùng một gương mặt xinh như thiên thần.

“Được chứ, của em đây.” Ellie đỏ mặt đưa cho cô bé. Cô nghĩ thầm: Em ấy xinh thật.

“Em cảm ơn.” Cô bé nhận lấy và vui vẻ chạy đi lại quầy tính tiền.

“Elli sao vậy? Mình về thôi con!” Bà Rosabella trở lại thì khá bất ngờ khi thấy con gái mình đứng bất động trước kệ sách.

Ellie bừng tỉnh lại vội vàng đưa tay lấy những quyển sách “Dạ.”

Họ lại tiếp tục đi và chợt mẹ cô đứng lại trước một cửa tiệm với đầy các con cú đang được treo bên trong tủ kính.

“Xém chút là ta quên mất con cần một con cú mới, con Eggal cũ bị cha con lấy đi giao thư cho ông ấy rồi.”

Bà nhăn mặt khó chịu khi nhớ tới việc chồng mình lại lấy mất con cú của Elli, làm cho cô gần như không thể liên lạc được với bà trong suốt 2 năm cô học ở học viện Durmstrang.

“Con không thích cú đâu, con muốn con đại bàng trắng kia!” Cô chỉ tay về phía con đại bàng lớn màu xám tro ở trên quầy.

Sau khi đã có được con đại bàng và đặt tên nó là Crew, Ellie vui vẻ đi cùng mẹ tới Tiệm kem Florean Fortescue sau khi bà ấy nói muốn mua ly kem trái cây.

Đúng lúc này cô thấy một đám trẻ đang dán mắt vào tủ kính "Nimbus 2000, hiện tại nó là cây chổi nhanh nhất đó" một cậu bé hào hứng nói với đám bạn của mình.

Ellie hờ hững nhìn qua thì thấy đúng là một cây chổi đẹp, nhưng cô đã có đầy ở nhà rồi và cô cũng khá hờ hững với môn thể thao này, nhớ lại lúc còn ở Durmstrang, thầy Igor Karkaroff và Viktor Krum luôn năn nỉ cô tham gia.

“Con có muốn 1 cây không Elli?” Bà Rosabella thấy cô ngó nhìn thì vui vẻ hỏi, bà rất thích môn này và khi còn ở trường Hogwarts, bà từng là một truy thủ rất nổi tiếng.

“Dạ không, con chỉ nhìn thử thôi, dù sao thì con cũng không thích môn này.” Ellie lắc đầu và bước đi, điều này làm mẹ cô có hơi thất vọng.

Sau khi mua kem và tới Hẻm Knockturn (nơi các phù thủy có thể tìm mọi thứ liên quan đến nghệ thuật hắc ám) để mua một vài quyển sách, bùa chú và các nguyên liệu cần thiết cho thí nghiệm của mình (dù bà Rosabella rất không vui), Ellie vui vẻ trở về nhà để chuẩn bị cho năm học mới tại Hogwarts.