Tra Nữ Đại Phá Hoàng Thành

Chương 4: Ái tình thật khó giải

“Sợ chứ” Lý Uyển nhẹ nhàng lướt bờ môi khát dục lên da thịt của Lam Sa, dùng răng để cởi từng lớp tư trang của nàng

Động tác của hắn nhẹ nhàng như một cơn gió, rít lên một phát, toàn bộ ý thức của Lam Sa theo từng lớp áo quần rơi xuống đất

“A... aa” tiếng rên của nàng mỏng giòn như tiếng ngọc nát, mỗi tiếng lại phá đi từng giới hạn của hai người với nhau

Chút tôn nghiêm cuối cùng và lòng tự ái của Lam Sa trỗi dậy khi thấy bản thân đã trần như nhộng nằm phía dưới. Còn tên nam nhân kia lại chẳng xộc xệch 1 mảnh y phục nào

Đúng là cũng chẳng phải lần đầu, hắn không ngại việc gì ta phải ngại cơ chứ?

Lam Sa kéo hắn nằm xuống, bản thân chủ động ngồi bên trên, một thân trườn bò ma sát với căn tính nam của hắn dưới lớp quần

Nàng phả hơi nóng vào tai hắn, khiến hắn phải rít lên vì phấn khích không thôi

Bàn tay hắn không thô nhám nhưng cũng chẳng mềm mại, chính là cứ ấm áp vuốt ve lên xuống tấm lưng dẻo dai của nàng

Lam Sa không ngừng ưỡn lên, dâng hai quả tròn đều cho hắn tùy ý nắn bóp

Rút mũi dao nhỏ được ngụy trang như cây trâm cài đầu, Lam Sa khéo léo cắt đi từng mảnh trang phục trên cơ thể nam nhân phía dưới, khiến quần áo của hắn thoắt chốc liền biến thành một đống vải vụn

Nhếch khẽ khóe miệng, chuôi kiếm không thỏa mãn được nàng đã khiến nội tại bực dọc không thôi. Nay căn côn ŧᏂịŧ đã khiến phía dưới của nàng thèm đến phát khóc

“Muội... luyện từ đâu ra?” Lý Uyển không ngờ Lam Sa lại lợi hại đến thế

“5 năm rồi, 5 năm không gặp, ta cũng phải có bất ngờ dành cho ngươi chứ?”

Lam Sa cắи ʍút̼ từng thớ thịt trên người nam nhân, khung xương hoàn mỹ, cơ vòng săn chắc. Nhất định hằng ngày luyện tập cũng không ít đi. Hiện tại đủ để cho nàng toại nguyện.

Lam Sa thành công trói chặt 2 tay Lý Uyển lên khung giường, 2 chân hắn lại càng giang rộng và cố định sang 2 bên thành giường.

“Khoan, a... Sa nhi, làm gì vậy?” Lý Uyển mãi mê đắm chìm, lại bị trói lúc nào không hay biết. Ý thức quay về cũng là lúc hắn ở trong vị thế bị động đến cùng cực

Thú tính của Lam Sa trỗi dậy, bắt chước cuốn sách nữ phòng được đọc trong mấy ngày nhập cung mà đùa giỡn cơ thể của hắn

“Nghe đồn Uyển ca nhà ngươi, ở kinh thành chơi bời vô số mỹ nữ? Nay liền nằm dưới thân ta, để bổn tướng ở đây thưởng thức đi nào”

Da thịt đau rát, từng tiếng roi quất xuống như trút giận, thấp thoáng đâu đó lại có tiếng rên ậm ừ của Lam Sa khiến không gian phòng trở nên tăm tối. Cả đời Lý Uyển, đây là lần đầu tiên hắn trải nghiệm cảm giác này. Tuy đau nhưng sướиɠ, trong nhục nhã lại có phấn khích

Sau 1 trận kịch liệt, Lam Sa thỏa mãn vặn vẹo cơ thể, bỏ mặc Lý Uyển trần như nhộng phơi thân trên giường. Tính khí nam đã bị cô rút cạn đến mức không còn 1 giọt, ỉu xìu run rẩy trong không gian

Nhìn bóng lưng người kia khuất dần, Lý Uyển nảy sinh cảm giác phấn khích cùng cực. Hóa ra đây là cảm giác của những thiếu nữ bị khai bao đến phát khóc, không ngờ lại sung sướиɠ như vậy

---

Lam Sa vung vai, cơ thể dẻo dai tiếp tục cho một ngày luyện tập căng thẳng. Tuy có thư giãn nhưng chẳng hiểu sao tâm hồn nàng lại trở nên trĩu nặng...

“Làm sao thế?” Độc Lâm đưa cho Lam Sa mẩu lương khô và túi nước mát

“Tiểu Sa đang bận lòng chút chuyện ái tình”

Tới giờ này còn rầu rĩ vì không được yêu? Thở dài thườn thượt, nha đầu này thật khờ khạo

“Yên tâm đi, thúc đã độc cho hắn ngứa lỗ xả từ bữa trước, chắc giờ này cũng có tác dụng rồi”

Có cao thủ độc dược như ta bên cạnh, tiểu Sa không cần phải chịu ủy khuất

“Hả?” Lam Sa ngỡ ngàng: “Ai cơ?”

Độc Lâm khẽ cười, ghé sát tai Lam Sa thì thầm: “Thì tên hoàng thượng đó, cho hắn hết cơ hội tình tứ với tên kia luôn”

Lam Sa toát mồ hôi lưng, không ngờ Độc Lâm thúc thúc lại chơi trội đến thế. Chỗ đó như vậy, sao hắn dám cho thái y thăm khám?

“Có ta ở đây, kẻ nào dám ăn hϊếp cháu ta thì phải xem lại.”

Thúc à, chuyện ái tình cháu nói không phải là chuyện đó cơ mà...

Ánh hoàng hôn ban chiều rọi xuống bóng lưng hai người, thập phần khiến Lam Sa nhớ lại chuyện trước đây của nàng...