Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

Chương 7: Phòng hộ

Cũng đúng thôi, chị gái ruột của mình xảy ra chuyện lớn như thế, làm sao anh ta có khả năng không đến được cơ chứ.

Tiêu Minh Nguyệt nhân lúc người không có ở đây để bán nhà.

“Cô Tiêu, cô thật sự muốn bán sao?”

Bên môi giới rất khó hiểu, một căn nhà tốt như thế, người khác giành nhau còn không giành được thì thôi, vậy mà còn có người bán đi.

Tiêu Minh Nguyệt đáp với giọng chắc nịch: “Bán, tôi biết giá thị trường hiện nay là khoảng ba trăm năm mươi vạn. Bán ngay trong vòng ba ngày giúp tôi, tôi chỉ cần ba trăm vạn thôi. Thế nào, anh không nhận vụ làm ăn này sao?”

Cô đang cần dùng tiền gấp nên chỉ có thể hạ giá nhà xuống thấp hơn giá thị trường năm mươi vạn, chắc chắn sẽ nhanh chóng có người mua.

Bên môi giới trừng to mắt, vội vàng bảo: “Nhận chứ! Cái giá này đừng nói là ba ngày, ngay trong hôm nay tôi sẽ rao bán căn hộ này luôn, ngày mai sẽ có rất nhiều người tới xem nhà.”

“Tôi chỉ có một yêu cầu thôi, nhất định phải trả hết tiền.” Tiêu Minh Nguyệt lạnh lùng nói.

“Được chứ cô Tiêu.”

Nói rồi, bọn họ tới trước cửa căn nhà kia, nhưng mà khóa cửa…

Tiêu Minh Nguyệt rõ ràng rất tức giận, đã dùng chùa nhà của người khác lại còn thay khóa cửa?

Cô dùng túi để che giấu, lấy cái búa vừa mới dùng để sửa chuồng gà trong không gian ra, chỉ đập vài ba cái đã phá được cái khóa, sau đó mở cửa đi vào.

“Lần này được rồi, có thể vào trong.”

Bên môi giới trợn tròn mắt há hốc mồm, cô lấy đâu ra cái búa đó vậy?

Phụ nữ ra ngoài còn mang theo búa bên người, không dám chọc, không dám dây.

Phát hiện ra vẻ khác thường của người môi giới, Tiêu Minh Nguyệt vừa cười vừa giải thích: “Quên mang khóa ấy mà.”

Bên môi giới nuốt nước miếng, nhìn cái khóa mật mã kèm vân tay bị đập hỏng kia.

Được rồi, cô nói không mang chính là không mang, dù sao căn nhà này cũng đứng tên cô.

Căn hộ cũng được tính là sạch sẽ, Tiêu Minh Nguyệt gọi công ty mở khóa tới thay một ổ khóa mới, sau đó giao chìa khóa cho bên môi giới để người ta tiện dẫn khách tới xem nhà.

Bên môi giới quay video bên trong căn nhà rồi mới rời đi, trước khi đi còn vô cùng khách sáo, khách sáo đến mức khiến Tiêu Minh Nguyệt có hơi ngại.

Sau khi xử lý xong chuyện này, cô nhanh chóng liên lạc với công ty sửa chữa lắp đặt lớn nhất ở thành phố Bành Kinh – công ty Hoa Ưu. Lúc trước, phần cứng của căn biệt thự đều do công ty Hoa Ưu làm, bọn họ không ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu cho nên lần này cô vẫn tìm bọn họ.

Tiêu Minh Nguyệt muốn sửa sang căn biệt thự nhỏ ở phía Nam thành phố thành một pháo đài phòng thủ kiên cố, là loại trộm cắp không thể tiến vào được.

Sau đó cô lái xe hai tiếng đồng hồ để về nhà nhưng cũng không thấy mệt một chút nào cả, ngược lại còn rất hưng phấn.

“Đổi toàn bộ cửa lớn thành vật liệu kiên cố, là loại có khả năng phòng ngự mạnh nhất ấy.”

“Công ty chúng tôi vừa mới mua một lô cửa chống trộm cốt thép sáu trục dọc, mười lăm trục ngang, chịu lửa cấp mười, vô cùng an toàn, cô cảm thấy thế nào?”

Tiêu Minh Nguyệt gật đầu: “Còn cả cửa phòng bên trong biệt thự nữa, mỗi một phòng đều phải theo tiêu chí như vậy.”

“Đổi mới hết luôn sao?” Quản lý Vương nghi ngờ mình nghe nhầm, không phải gia đình vừa mới vào ở thôi sao, đã thấy ngán rồi à?

“Đúng, đổi mới hết.”

“Được! Đều là thép tấm rất dày, vũ lực không thể phá nổi, vô cùng an toàn, bây giờ có rất nhiều phú hào dùng loại cửa này.”

“Còn cả kính nữa, thay tất cả thành kính chống đạn đi.”