Thiên Cổ Thần Văn

Chương 37: Chính truyện thiên (37) - Các ngươi có phải là cảm thấy run sợ rồi hay không?

Đoàn binh mã dừng bước trước một thung lũng xung quanh bao phủ bởi đồi núi hiểm trở, lối vào nhỏ bé chỉ đủ cho một vài người cùng nhau chui lọt, tại hai bên có các tháp canh bắn tên bóng dáng binh sĩ tuần tra cùng cung tiễn thủ túc trực.

Một viên tướng tiến lên phía trước, chắp tay với chủ tướng đeo mặt nạ của mình:

- Bẩm đại tướng quân! Phía trước chính là thung lũng Địa Ngục, đại bản doanh của nhóm cướp Man Rợ! Bọn chúng dựa vào thế núi tạo ra một cứ điểm phòng thủ vững chắc, trong nhiều năm trời không chỉ nhân loại mà thậm chí cả tộc dân Man tộc cũng bị bọn chúng làm hại, nhiều lần Man tộc cùng nhân loại thảo phạt nhưng đều thất bại, thương vong rất nhiều.

Chỉ thấy vị đại tướng quân đưa tay lên chỉnh lại mặt nạ ồ lên một tiếng hờ hững rồi thúc ngựa tiến về phía trước:

- Ồ! Đáng sợ vậy sao? Để bản tướng đi xem xem? Các ngươi ở tại nơi này chờ ta!

Các viên tướng còn lại nhìn chủ tướng một mình tiến về phía của thung lũng địa ngục thì nhất thời tiến lên:

- Đại tướng quân! Chúng ta làm sao có thể để ngài một mình tiến vào trong đó được! Quá nguy hiểm!

Lôi Điện đại tướng quân vẫn không dừng lại, một tay giơ lên, âm thanh vang vọng khiến cho tất cả các tướng lĩnh khác phải dừng bước:

- Đây là quân lệnh!

...

Trải qua một hồi chiến đấu nhanh chóng bên ngoài, cánh cổng vào thung lũng bị phá tung, âm thanh báo động inh ỏi, bên trong lập tức triển khai một đội quân đón chặn, đông đến hàng vạn, chỉ là trước mặt họ lúc này không phải là thiên binh vạn mã mà chỉ là một vị tướng quân đeo mặt nạ, cơ thể thi thoảng sẽ phóng ra lôi điện nghe xèn xẹt.

Cầm đầu đám giặc cướp là một tên Man to lớn, một bên mắt bị chột, tướng mạo hung ác tên là Man Rợ nhìn thấy đại quân vạn người của mình đang đối đầu với một kẻ địch thì cười khằng khặc mà nói:

- Ha ha! Còn tưởng là vị đại anh hùng nào? Hóa ra là Lôi Điện đại tướng quân trong truyền thuyết! Người đời đều nói ngươi là kẻ máu lạnh, tàn nhẫn, đã tàn sát hai đại gia tộc Thù gia và Hận gia gà chó không tha khiến cho thiên hạ căm hận! Hôm nay được gặp quả là trăm nghe không bằng một thấy đấy!

Nói đoạn hắn nghiêng đầu, con mắt còn lại trợn lớn, nhìn về phía của đại quân vạn người bên mình lại hướng về Lôi Điện tướng quân mà chế giễu:

- Thế nào? Không lẽ Lôi Điện đại tướng quân máu lạnh, tàn nhẫn hôm nay một mình tới đây là muốn dạy cho đại quân vạn người chúng ta học cách làm người hay sao?

Bàn tay của Lôi Điện tướng quân đưa lên, từng tia sét đánh ra xèn xẹt, hờ hững nói:

- Không sai! Bản tướng quân trung thành với Quang Minh Thánh Đế cùng Thánh Thành, phụng lệnh tiêu diệt những kẻ dám tàng trữ tư binh quấy nhiễu bá tánh giống như các ngươi! Thù gia và Hận gia đã bị ta gϊếŧ cho gà chó không còn, các ngươi ở tại nơi này cũng sẽ như vậy!

Nói đoạn thì nghiêng đầu, từ bên trong ánh mắt đáng sợ đằng sau mặt nạ nhìn về đám cướp vạn người phía trước tràn ngập sát ý, giọng nói khàn khàn vẩn đυ.c vang lên:

- Bản tướng võ công không những vô địch thiên hạ mà còn tàn nhẫn, máu lạnh, đến đây không phải là để nói đạo lý mà để gϊếŧ chết các ngươi không chừa một ai... Thế nào...? Băng cướp Man Rợ của thung lũng Địa Ngục, các ngươi có phải là cảm thấy run sợ rồi hay không?

Man Rợ tướng cướp mở lớn đôi mắt nhìn về phía của Lôi Điện đại tướng quân phía trước, bàn tay ghìm trên cương ngựa run rẩy, hắn nhìn sang bên cạnh, thấy tất cả mọi người cũng run rẩy sợ hãi thì không dám chậm trễ, rút ra vũ khí xông tới gầm lớn lên một tiếng:

- Gϊếŧ!