Thỏ con tai cụp xinh đẹp ngẩng đầu, ngước mắt lên.
"Ừm cái kia, bạn trai của cậu có tốt với cậu không?" Khương Tầm tự hỏi suốt buổi trưa rốt cuộc cũng nghĩ ra vấn đề, truy hỏi Úc Chu.
Những dấu hôn rải rác trên cổ rõ ràng không phải do những nụ hôn nhẹ nhàng gây ra, và người tạo ra chúng chắc chắn không phải người dịu dàng.
Làm loại chuyện đó mà thô bạo như thế, vậy thì ngày thường đối xử với bạn đời của mình thế nào?
Cạy góc tường cũng không phải không có khả năng!
Tuy nhiên, Úc Chu ngay lập tức phá vỡ tưởng tượng của Khương Tầm: "Anh ấy rất tốt với ta."
"Vậy anh ấy có đẹp trai như ta không?" Khương Tầm hỏi.
Úc Chu gật đầu: “Chắc chắn rồi.”
Đồng thời, trong đầu đang suy nghĩ xem sao người này cứ bám dính mình mãi không xong thế.
Khương Tầm không chịu nhượng bộ, khẽ cắn môi: "Vậy anh ta có giàu có quyền lực như ta không? Ta có thể cho cậu một cuộc sống tốt hơn."
Úc Chu vẫn không cần suy nghĩ mà trả lời: "Anh ấy so với cậu còn tốt hơn."
Khương Tầm không tin, nhìn toàn bộ Trung Quốc, có bao nhiêu gia tộc mạnh hơn Khương gia?
Hơn nữa, theo như gã biết, không có một công tử nào trong gia tộc nhà giàu có đứng đắn chút nào, hầu hết họ đều có rất nhiều phong lưu bên ngoài.
Khương Tầm muốn phản bác, nhưng dáng vẻ của Úc Chu lại không giống như là đang nói dối.
Gã nản lòng.
“Cậu…” Tuy biết điều này không tốt nhưng vẫn không nhịn được nói: “Cậu thích anh ấy ở điểm gì?”
Thích?
Tim Úc Chu đột nhiên đập thình thịch, hơi thở của anh dường như đều rơi vào hỗn loạn sau hai chữ này.
Anh rốt cuộc cũng không thể đưa ra đáp án cuối cùng.
Anh có thích Hạ Thừa Dã không?
Câu trả lời đã quá rõ ràng.
Không thích.
Mọi hành động trong thế giới nhỏ bé này đều chỉ nhằm hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi và trở về thực tại.
Làm nũng, lấy lòng
Tất cả chỉ là giả vờ...... A
Làm sao anh có thể thích đối tượng của nhiệm vụ đây?
Lông mi Úc Chu khẽ run lên, còn chưa nghĩ ra lời nào để đối phó với Khương Tầm thì cửa phòng thí nghiệm đột nhiên bị người mở ra từ bên ngoài.
Là một vị giáo sư giám thị trẻ tuổi.
"Này, mọi người vẫn còn ở đây à?" Giáo sư có chút ngạc nhiên, sau đó mỉm cười, "Đúng rồi, nhóm trưởng có ở đây không? Chuẩn bị phần giới thiệu tạm thời về thí nghiệm, một lát nữa, lãnh đạo trường và các nhà tài trợ sẽ cùng đi đến tòa thí nghiệm thương lượng để xây dựng thêm các phòng thí nghiệm khác.”
Có người quen biết giáo sư giám thị, lắm mồm hỏi một câu: "Giáo sư, nhà tài trợ là sao thế? Chúng ta còn đang đo đạc số liệu."
"Số liệu gì quan trọng như vậy?" Giáo sư nghiêm mặt hận sắt không thành thép nhìn anh ta một cái, "Ngài ấy là người thừa kế của Hạ gia, đại học Q của chúng ta phần lớn đều trông cậy vào ngài ấy, ngươi nên chuẩn bị kỹ càng, tí nữa đừng có nói bậy!"
Nghe vậy, Úc Chu đột nhiên ngẩng đầu lên.
Là Hạ Thừa Dã?
Trong cốt truyện ban đầu không có đoạn này, vậy tại sao đối phương lại đột nhiên tới phòng thí nghiệm?
Khương Tầm vẫn đang nhìn Úc Chu, bỗng nhiên chú ý tới kinh ngạc của thiếu niên, một suy nghĩ vớ vẩn hiện lên trong đầu gã.
Bạn trai của Úc Chu...... không phải là vị kia chứ?
Nhưng làm sao có thể được!
Hạ Thừa Dã nổi tiếng trong giới là người có tham vọng và dã tâm lớn, rất nhiều người tranh nhau bò lên giường hắn, nhưng hắn luôn trực tiếp đuổi họ đi mà không thèm nhìn họ một cái.
Thỏ nhỏ chỉ là một sinh viên năm ba bình thường, làm sao có cơ hội gặp được một người như vậy.
Có lẽ đây là lần đầu tiên gặp một nhân vật lớn như thế cho nên đang bất ngờ đây.