Tất nhiên, Hứa An, người trông có vẻ bận rộn nhất, thực ra lại không đυ.ng đến thiết bị nhiều, thời gian toàn để có thể nói chuyện và không gian tự do với cái ‘fan’ hâm mộ.
Trong quá trình này, Hứa An có đến nói chuyện với Khương Tầm vài lần, nhưng Khương Tầm tỏ ra chán nản lẫn bực bội, điều này không cho Hứa An được lợi ích gì.
Bên ngoài Hứa An tỏ vẻ có chút đáng thương, nhưng trong lòng lại âm thầm đắc ý.
Thuốc cậu ta mua sau khi phát huy tác dụng sẽ tự động phân hủy thành chất vô hại, dù có điều tra cũng không thể tìm thấy.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Úc Chu sẽ trở thành một tên phế vật xấu xí, đến lúc đó, những người bị anh quyến rũ sẽ đều chán ghét, sau đó hối hận tìm đến cậu
Úc Chu chỉ đắc ý thêm vài giờ nữa thôi.
Trèo cao thì ngã đau, càng được sủng nịnh lên trời thì khi ngã sẽ càng thảm hại!
Bầu trời ngoài cửa sổ dần tối sầm xuống, điện thoại của Hứa An vang lên, cậu nhận được tin nhắn.
Là người giao dịch thuốc với hắn.
Hứa An nắm chặt lấy điện thoại, ngẩng đầu nhẹ nhàng nói: “Ta có chút việc, ta phải ra ngoài nửa tiếng, để cảm ơn mọi người đã vất vả, mọi người có muốn ăn gì không? Có khả năng chúng ta sẽ không có thời gian tự đi ăn đâu, nhưng ta sẽ đi mua một chút đồ ăn về, để ta mời mọi người.”
Hành động này thật khó để không khơi dậy ý muốn theo đuổi cậu ta của mọi người, mấy nam sinh ồn ào cãi cọ những gì họ muốn ăn, sau đó ở dưới mỗi người nói một câu.
"Tổ trưởng cậu thật sự rất tốt."
“Không biết sau này có ai đủ may mắn như vậy, về sau được ở bên Hứa An.”
“Nói đến, hình như ta nghe nói Hứa An có một người bạn mà anh ấy quen từ nhỏ, vừa cao ráo lại đẹp trai, nhưng hiện tại lại là cảnh sát, đang thực hiện nhiệm vụ ở bên ngoài.”
"A? Vậy thì chẳng phải chúng ta không còn cơ hội nữa sao?"
"Vậy cậu nghĩ gì về thành viên mới của đội chúng ta? Nói thật, ta thấy em ấy còn xinh đẹp hơn Hứa An."
"Úc Chu? Cậu nhắc mới thấy, đúng thật nhỉ."
"Nhưng mà Hứa An dịu dàng hơn."
Úc Chu lỗ tai thính, không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, nhíu mày.
Liên quan gì đến anh?
Mấy người đang tám chuyện bị anh nhìn không kịp đề phòng đối tượng thảo luận, lúc này ngượng ngùng đỏ mặt, dời đi tầm mắt.
【 …… 】
Một lũ tâm thần.
Khi Úc Chu trải nghiệm thế giới nhỏ trước đây, cơ thể mà hệ thống ban cho anh không giống cơ thể gốc của anh.
Bây giờ thật sự khiến người ta không thể chịu nổi nữa.
Úc Chu không thích cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm.
Anh không phải là Hứa An.
Thỏ con tai cụp cáu kỉnh đổ một lượng thuốc thử vào, rồi thở dài trong lòng.
Hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh chóng để anh ta rời khỏi thế giới này.
Hứa An đi đến gần, cũng nghe loáng thoáng được những người kia nói chuyện, oán hận trong lòng sắp tràn cả ra ngoài.
Cậu không thể chịu đựng được việc bị cướp đi vị được mọi người theo đuổi của mình, vì vậy, cậu ta nhanh chóng lấy áo khoác rồi rời khỏi phòng thí nghiệm mà không nói một lời không cần thiết.
Chỉ cần lấy được độc và dụ con thỏ kia ăn xong... thì hết thảy mọi chuyện sẽ kết thúc!
Thí nghiệm tiếp tục tiến hành, may mắn thay, các nhóm thí nghiệm hiện đã đạt đến giai đoạn đun nóng thuốc thử, cuối cùng có thể có một chút thời gian rảnh rỗi.
Úc Chu dọn đồ, sau đó đứng hồi lâu, cơ thể mệt mỏi đã kiệt sức.
Anh lấy một chiếc ghế, ngồi lên đó nghỉ ngơi.
Khương Tầm mấy lần muốn cùng Úc Chu nói chuyện, bây giờ rốt cục có cơ hội, nhịn không được tiếp cận anh: "Úc Chu."