Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Xinh Đẹp Cứu Điên Phê Vai Ác

Chương 6


Hiệu trưởng Hứa đau đến toát mồ hôi lạnh, khoé mắt nứt ra muốn nhìn xem ai kiêu ngạo như vậy, tuy nhiên, khí thế tức giận của anh ta đã giảm xuống khi chạm phải ánh mắt lạnh như băng của Hạ Thừa Dã, trong nháy mắt cả người lạnh đến tận xương tận tuỷ.

Nhà đầu tư lớn nhất vào các dự án doanh nghiệp của đại học Q là Hạ gia.

Ở Đại học Q, và thậm chí cả Trung Quốc nói chung, Hạ Thừa Dã đứng thứ hai, không ai dám đi đứng thứ nhất, chứ đừng nói đến một hiệu trưởng nhỏ bé như thế này.

Hiệu trưởng Hứa cúi đầu, điên cuồng suy nghĩ làm sao để khéo léo giải thích rồi trốn thoát.

Nhưng Hạ Thừa Dã thậm chí còn không thèm nhìn hắn một cái.

Con sói hung dữ nhìn chằm chằm thiếu niên xinh đẹp đang ướt đẫm mưa trước mặt, không nói gì.

Đôi tay thon dài chủ động giơ ô lên, che chắn để bảo vệ cho anh.

Lớp băng trong đôi mắt đen nhánh dường như tan đi.

Tìm được rồi.

Con thỏ nhỏ của hắn.

Mưa bụi không ngừng bay xuống biến mất trên đầu, Úc Chu chậm rãi ngẩng đầu lên.

Anh nghĩ rằng mình có thể đang bị sốt, đôi mắt nóng lên rồi mờ đi, chỉ mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông trước mặt.

Hắn khoảng chừng 24-25 tuổi, mặt mày thâm thuý tuấn tú, kiêu ngạo lãnh đạm, giống một tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ, hình dáng rõ ràng.

Rõ ràng lúc này là ban đêm, ánh sáng hiển nhiên rất mờ nhạt.

Tuy nhiên, Úc Chu lại nhìn thấy nốt ruồi không rõ ràng ở đuôi mắt Hạ Thừa Dã.

Vị trí đó... rất quen thuộc.

Tim anh đều run lên một chút, giọng điệu nhẹ nhàng bởi sự xen lẫn giữa sự giả vờ cùng với cảm xúc thật, sau đó vô thức mà ngả người ra sau.

"Hà Thừa Dã..." Úc Châu nhẹ nhàng gọi.

Hầu kết của Hạ Thừa Dã lay động, chưa kịp nói "Ừ”, hắn đã nhìn thấy thiếu niên trước mặt lảo đảo một chút.

Chiếc cặp sách nhỏ mà Úc Chu vốn đang ôm trong ngực rơi xuống đất, cả khuôn mặt cậu đều đỏ bừng, mất hết sức lực mà ngất đi, mềm mại ngã xuống.

【 Ký chủ! 】

Hệ thống A lo lắng trước tiên.

Nó thậm chí còn muốn giúp Úc Chu tự động đổi thuốc chữa bệnh từ trung tâm mua sắm hệ thống.

Nhưng Úc Chu vẫn chưa hoàn toàn bất tỉnh, cho nên anh ngăn lại hệ thống đúng lúc.

【Suỵt, 】 Ngay cả trong tâm trí, giọng nói của anh ấy vẫn rất nhẹ nhàng,【 Ta cố tình làm vậy. 】

Suy yếu là thật, mà cố ý cũng là thật.

Mục đích là làm rối tung kế hoạch ngày hôm nay của Hứa An.

Không biết bị người ta đánh đấm tay chân bao lâu, bị tạt nửa xô nước, lại đứng dưới mưa nửa tiếng đồng hồ.

Thể chất của Úc Chu không tốt, lúc này chân của anh đã mềm nhũn ra, anh thực sự cảm thấy hoảng loạn vì cảm giác được bản thân đang yếu dần mà ngã xuống.

Cũng may, giây tiếp theo, cảm giác không trọng lượng đột nhiên dừng lại.

Hà Thừa Dã ôm lấy vòng eo thon gọn của Úc Chu, ôm con thỏ tai cụp xinh đẹp vào trong l*иg ngực.

Đôi môi lành lạnh lướt qua vầng trán nóng bừng vì sốt cao của thiếu niên, tim đập nhanh đến mức sắp mất khống chế.

Vệ sĩ ở một bên lộ ra vẻ mặt khó xử, nhìn Úc Chu giống như gà rớt vào nồi nước sôi, không khỏi cảm thấy toát mồ hôi với cậu học sinh đã làm bẩn quần áo của Hạ tổng.

Tính khí của sói không hề hiền lành.

Bị chọc giận, nhất định sẽ bị hắn xé nát.

Nhưng không có cảnh tượng tàn bạo nào trong tưởng tượng xảy ra.

Hạ Thừa Dã ra hiệu cho những người bên cạnh cầm ô cho hắn để Úc Chu không bị ướt.