Sau Khi Tra Công Trốn Hôn, Tôi Ký Hiệp Ước Kết Hôn Với Đại Lão

Chương 5: Tôi tới đón em nhé?

Chờ cậu về đến nhà thì trời đã tối, khi cậu vừa bật lên, điện thoại rung suốt cả ngày hiện lên cảnh báo pin yếu. Cậu dứt khoát sạc điện rồi đi tắm rửa.

Nhật ký cuộc gọi là một vùng màu đỏ lớn, không phải người đại diện thì chính là mẹ gọi, tin nhắn WeChat của bạn bè gửi đến, bao gồm cả lời an ủi và hỏi thăm.

Cậu cúi đầu vừa lau tóc vừa trả lời tin nhắn của bạn bè, cũng chỉ có vài lời qua lại như vậy.

Tớ ổn.

Ừ, không phải hắn.

Khi trả lời người thứ tư, điện thoại lại rung lên.

Dư Tư Lượng trượt tay nghe cuộc gọi, cũng không lên tiếng mà bật loa ngoài ném nó sang một bên, vừa cẩn thận lau tóc vừa trả lời: "Chị Lâm."

Đầu bên kia điện thoại im lặng hai giây, sau đó bộc phát giận dữ rống lên: "Đại thiếu gia của tôi, ngài cuối cùng cũng nghe điện thoại! Ngài có biết hôm nay cả thế giới đều đang tìm ngài không!!”

“Em biết.”

So với Đinh Vũ Lâm, giọng nói của Dư Tư Lượng nhẹ nhàng và có chút lạnh nhạt, “Biết mới không muốn quan tâm.”

“ Em... vậy em ít nhất cũng phải nói cho chị một tiếng chứ? Dù sao chị cũng là người đại diện của em.”

Đinh Vũ Lâm thở dài, " Công ty đang hỏi chuyện của em, chị không rõ tình huống nên cũng không dám nói quá nhiều."

Trong giọng điệu của cô mang theo mệt mỏi nặng nề, khiến trong lòng Dư Tư Lượng như khoét một lỗ nhỏ, cảm giác áy náy mạnh mẽ dâng lên. Cậu dừng động tác trên tay, giọng nói cũng trở nên thấp hơn: "Chị Lâm... Thực xin lỗi.”

“ Chị không trách em.”

Thanh âm Đinh Vũ Lâm bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói: “ Chị mang theo em lâu như vậy, còn không biết tính tình em thế nào sao, chị chỉ là có chút lo lắng cho em, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Giọng nói của cô vốn đã nhu hòa, nhưng khi cô dịu giọng lại liền mang theo ý trấn an, khiến hốc mắt Dư Tư Lượng đỏ bừng.

Dư Tư Lượng dụi dụi mắt, lẩm bẩm nói: "Cũng không có gì, chỉ là Chu Nghiêm hắn... hắn..." Vừa nói, cổ họng giống như bị cái gì đó đè lên, chua xót lại nghẹn ngào, cậu không thể phun ra dù chỉ một từ.

Cậu còn tưởng rằng cậu không còn quan tâm nhiều như cậu nghĩ.

Hóa ra cậu cũng đau khổ.

Đinh Vũ Lâm vừa nghe cậu nói như vậy, cô lập tức lo lắng: "Tiểu Lượng? Làm sao vậy? Đừng buồn, có chuyện gì nói cho chị biết, hiện tại em đang ở đâu? Xung quanh em có ai không?"

"Không, không, em đang ở nhà, em không sao."

Dư Tư Lượng che mũi, kìm nén cảm giác chua xót dâng lên, khàn giọng nói: "Chu Nghiêm hắn đi rồi.”

Chu Nghiêm không cần cậu nữa.

"Để chị nói cho em biết..."

Đinh Vũ Lâm vừa nghe Dư Tư Lượng nói đã tức giận, cô vốn muốn mắng cậu vài câu, nhưng nghĩ đến trạng thái hiện tại của Dư Tư Lượng, giọng cô lại yếu đi, " Hắn bị mù, vì một người đàn ông như vậy không đáng, hơn nữa không phải em đã lãnh chứng cùng người khác rồi sao, người kia là ai? Người đến dự hôn lễ hôm nay? Hay là...”

"Không, em không biết anh ấy."

Dư Tư Lượng giải thích nói, " Em gặp anh ấy trên đường liền chọn.”

Không có nguyên nhân kết quả gì cả, Đinh Vũ Lâm thực sự tự hỏi hơn mười giây mới chậm rãi nhận ra, cô không thể tin nổi nói: “Em kết hôn với người không quen biết?!”

Dư Tư Lượng mơ hồ nói: "Cho là vậy đi."

Đinh Vũ Lâm vừa nghe vậy muốn nổ tung: "Em điên rồi có phải không? Cho dù luẩn quẩn trong lòng cũng không thể tùy tiện kéo người ta đi lãnh chứng! Em biết anh ta là người như nào sao? Tình huống trong nhà thế nào, nhân phẩm thế nào, em muốn yêu đương, không thích liền bỏ. Nhưng đó là lãnh chứng! Là…”

“Em biết…”

Dư Tư Lượng lẩm bẩm ngắt lời Đinh Vũ Lâm, “Em bốc đồng, nhưng anh ấy là người khá tốt.”

Đinh Vũ Lâm mất bình tĩnh: “Nói cho chị biết tên và những gì em biết về anh ta, chị sẽ cho người kiểm tra, mẹ em có biết chuyện này không?”

“Không biết.”

Giọng của Dư Tư Lượng càng thấp hơn, “Em không nghe cuộc gọi của mẹ.”

Đinh Vũ Lâm nghe xong thở dài: “Chị ấy hiện tại đang tức giận, không liên lạc cũng tốt, chị sẽ nói chuyện với chị ấy, về chuyện công việc…”

“Cứ như cũ đi.”

Dư Tư Lượng nói: “Em đã nói, kết hôn sẽ không ảnh hưởng đến công việc của em”.

Đinh Vũ Lâm bất đắc dĩ: “Em biến mất một ngày, trên mạng muốn nổ tung rồi.”

Trên thực tế, dựa vào danh tiếng của Dư Tư Lượng thì mức độ ảnh hưởng sẽ không lớn như vậy. Tuy nhiên, loại tin đồn máu chó này quả thực là món ăn tinh thần của cư dân mạng, chưa đầy một ngày câu chuyện của cậu đã được lan truyền khắp thế giới.

Gả vào hào môn, chú rể bỏ trốn khỏi hôn lễ, chú rể khác cùng một người lạ đi lãnh chứng, máu chó đến nỗi ngay cả người đại diện Đinh Vũ Lâm cũng bị làm cho khϊếp sợ.

"Nếu thương hiệu bên kia muốn chấm dứt hợp đồng thì cứ chấm dứt."

Dư Tư Lượng nói, "Phải bồi thường thì bồi thường, việc này vốn dĩ là em sai."

“Cũng không có.”

Giọng điệu của Đinh Vũ Lâm có chút khó nói hết khi nhắc đến chuyện này, “Quả thực có hai ý kiến, nhưng chị đã trao đổi với họ rồi, ý bên kia là việc quay phim sẽ bị hoãn lại, chị cũng đồng ý. Ngoài ra, có một thương hiệu nhẫn cưới muốn quảng cáo với em, nói rằng gần đây họ vừa tung ra hai mẫu mới, họ có thể tăng thêm tiền nếu để chồng sắp cưới cũ và chồng hiện tại của em quay chụp cùng nhau."

Dư Tư Lượng: "..."

Thế giới đã trở nên điên rồ như vậy sao?

“Nếu chị thấy thích hợp liền nhận đi.”

Dư Tư Lượng nói không nên lời, “Đừng nghĩ đến việc để họ xuất hiện trên máy quay.”

"Ừ, chị cũng nghĩ vậy."

Đinh Ngọc Lâm cười khô khan, "Vậy chị sẽ liên hệ với thương hiệu kia. Em còn nhớ buổi quay chụp ngày mai không? Có cần hoãn lại không?"

"Không cần, quá phiền phức, em thực sự không sao."

Dư Tư Lượng thấp giọng nói, "Chị Lâm, cảm ơn chị.”

"Cảm ơn cái gì, chị là người đại diện của em."

Đinh Vũ Lâm cười nói, "Đêm nay nghỉ ngơi cho tốt, nếu ngày mai quay chụp mà mắt em sưng lên, thợ trang điểm sẽ gϊếŧ em."

Dư Tư Lượng "ừm" một tiếng, nghe Đinh Vũ Lâm nhắc nhở thêm vài câu nữa, lúc này mới cúp điện thoại.

Căn phòng lại khôi phục sự yên tĩnh.

Dư Tư Lượng ném chiếc khăn ướt đi, cúi đầu tiếp tục trả lời từng tin nhắn. Khi ngón tay dừng lại ở chữ “Mẹ”, động tác của cậu đột nhiên dừng lại.

Câu cuối cùng được gửi trong ngày, bà nói, cậu cứ coi như không có người mẹ này.

Hốc mắt Dư Tư Lượng lại đỏ lên.

Mẹ cậu luôn không thích Chu Nghiêm, họ đã cãi nhau vì chuyện này rất nhiều lần. Cậu vốn nghĩ mình có thể chứng minh sự lựa chọn của mình với mẹ.

Cậu lại làm mẹ thất vọng nữa rồi.

Dư Tư Lượng cắn môi xóa bỏ tin nhắn rồi đứng dậy lấy máy sấy tóc.

Tình duyên vốn đã rối ren nên công việc không thể cũng mất được.

Cậu vừa sấy tóc vừa suy nghĩ về công việc ngày mai, điện thoại lại reo lên giữa tiếng máy sấy tóc. Cậu tưởng là Đinh Vũ Lâm nên không suy nghĩ liền bắt máy.

Đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nam trầm thấp: "Mới tắm xong à?"

Dư Tư Lượng cứng đờ, cúi đầu nhìn qua mới nhận ra người gọi là Bạc Tử Hành.

“Ừ.”

Dư Tư Lượng tắt máy sấy tóc, “Có chuyện gì à?”

"Con gái thứ hai của Kiều gia ngày mai sẽ đính hôn, em có biết ở khách sạn Phong Hoa có tổ chức tiệc không?"

Bạc Tử Hành hỏi: "Em muốn đi không?"

Dư Tư Lượng sửng sốt một chút, vài giây sau mới hiểu được ý của hắn, nói với ngữ khí phức tạp: "Anh muốn tăng lượng công việc cho mình sao?"

Bạc Tử Hành “ừm” một tiếng: “Tôi vừa nhận được thiệp mời, tôi nhớ rõ tiểu thư Kiều gia hình như có quan hệ không tồi với Chu Nghiêm?”

Dư Tư Lượng: "...Anh còn kiểm tra rất rõ ràng."

"Ta không cần đi kiểm tra, tin tức đã truyền đến rồi."

Bạc Tử Hành nói: "Mẹ Chu Nghiêm ngày mai sẽ dẫn con trai qua đó, nghe nói muốn cho Chu Nghiêm làm quen với thiên kim nhà khác một chút."

Dư Tư Lượng im lặng suy nghĩ, cậu biết mẹ Chu Nghiêm sẽ tìm đối tượng mới cho Chu Nghiêm, nhưng cậu không ngờ lại nhanh như vậy.

"Em có đi không?"

Bạc Tử Hành hỏi.

“Đi.”

Dư Tư Lượng nói, "Tôi cũng nhận được lời mời."

Bạc Tử Hành ở đầu bên kia điện thoại cong khóe môi nói: “Tôi đến đón em nhé?”

"Không cần."

Dư Tư Lượng từ chối nói, "Ngày mai tôi có việc, không biết khi nào sẽ kết thúc.”

Trong lúc nhất thời cậu không nghĩ ra lý do gì để từ chối.

Lại nghe người đối diện nói tiếp: "Không vui thì cứ nói không, có băn khoăn thì cứ nói với tôi, chúng ta là chồng chồng nên không cần phải khách sáo như vậy."

"Không, tôi không phải không vui."

Dư Tư Lượng sửng sốt, "Tôi chỉ là không muốn quá làm phiền anh.”

"Chỉ là cái này thôi sao? Có phiền phức cũng không đáng nhắc tới."

Bạc Tử Hành cười nói: "Vậy quyết định như vậy đi, chút nữa em gửi địa chỉ cho tôi."

Nói xong hắn liền cúp điện thoại, tuy lời nói có chút bá đạo nhưng ngữ khí từ đầu đến cuối đều rất ôn nhu như đang dỗ dành người chồng mới cưới của mình.