Trùng Sinh Mạt Thế, Tôi Dựa Vào Không Gian Nghịch Tập Rồi

Chương 7: Tiếp tục thu thập vật tư (2)

Cô gái là con gái nuôi của gia đình Trương Hồng San, cô không dám phản bác, run rẩy đi theo sau Ngu Vãn không dám lên tiếng.

Ngu Vãn phát hiện có một cô bé đang đi theo phía sau mình, cô bé cũng phát hiện cô quay đầu lại, liền nở một nụ cười lấy lòng với Ngu Vãn.

Tầng hai là nơi bán đồ ăn vặt, Ngu Vãn cũng không ngăn cản cô bé đi theo, mở balo đeo trên mình, bỏ vào trong những thức mình thích ăn.

Cô bé thấy vậy liền nhanh chóng tìm một chiếc túi mua hàng trong cửa hàng, nhét một ít bánh mì vào trong, lại ngước nhìn Ngu Vãn, không dám lấy thêm nữa, vội vội vàng vàng quay trở lại tầng một.

Cô bé quay lại tầng một đưa bánh mì cho Trương Hồng San. Trương Hồng San cầm lấy, thấy không có món nào mình thích, tuy rằng không hài lòng nhưng cũng biết hiện tại không phải lúc kén chọn, lại giả bộ làm người tốt phân chia bánh mì cho những người xung quanh rồi mới đưa cho cô bé nửa miếng bánh.

Cô bé vội vàng nhận lấy rồi lui vào trong góc ăn.

Ngu Vãn không biết tầng dưới đang xảy ra chuyện gì, mà cô cũng không muốn quan tâm. Khi nhìn thấy cô bé chạy xuống tầng một, cô liền vung tay, hơn phân nửa đồ ăn vặt trên tầng hai đều biến mất tăm.

Ngu Vãn tiếp tục đi lên tầng ba. Tầng ba là nơi bày bán đồ dùng sinh hoạt, chăn ga gối đệm và các sản phẩm vệ sinh. Tình cờ hôm nay lại là ngày giảm giá nên hiển nhiên trên tầng ba có nhiều tang thi hơn.

Ngu Vãn rút Đường Đao ra, một đao hạ xuống là chặt đứt một đầu tang thi, máu đen chớp mắt nhuộm bẩn tấm ga trải giường đẹp đẽ bên cạnh.

Ngu Vãn nhìn xung quanh một vòng, đều là các loại chăn, ga giường, vỏ bọc… Cô cất Đường Đao, quyết định thử chút sức mạnh dị năng Mộc hệ của mình.

Một sợi dây leo xuất hiện trong lòng bàn tay Ngu Vãn, cô âm thầm thúc dục dị năng, nháy mắt dây leo trở thành một chiếc roi dài hai mét.

Ngu Vãn không chế dây leo trực tiếp đâm xuyên qua đầu tang thi, tang thi ngay lập tức mềm nhũn ngã xuống.

Sau khi dùng cách tương tự giải quyết hết đám tang thi còn lại, cô đeo một đôi găng tay, dùng tay khuấy đảo trong đầu tang thi. Mặc dù việc tang thi cấp 1 hình thành tinh hạch trong não là rất ít, nhưng cô vẫn không nhịn được muốn xem thử.

Liên tiếp kiểm tra trong đầu của hơn hai mươi tang thi, Ngu Vãn nhìn trên tay 3 viên tinh hạch phát ra ánh sáng xanh lục yếu ớt, nở nụ cười. Xem ra chốc nữa phải quay lại đường cũ kiểm tra một lần đầu những tang thi cô đã gϊếŧ chết.

Ngu Vãn vung tay thu tinh hạch về, chuẩn bị sau về nhà hấp thu.

Cô vung tay lên, tầng 3 hơn phân nửa đều không còn. Ngu Vãn còn phát hiện một phòng chứa đồ lớn ở tầng 3, bên trong chứa đầy giấy vệ sinh và băng vệ sinhd, cô mỉm cười không chút khách khí nhận lấy.

Tiếp theo là tầng 4, là thế giới của thực phẩm tươi sống đông lạnh. Bởi vì chỉ mới mất điện chưa lâu nên đồ vật này nọ đều còn trong trạng thái đông lạnh. Ngu Vãn suy nghĩ, đợi đến lúc có người phát hiện ra mấy thứ này thì chúng đã bốc mùi từ lâu rồi, hơn nữa người khác cũng không có không gian có thể giữ đồ tươi lại còn có diện tích vô hạn như cô. Vì thế cô trực tiếp thu hết mọi thứ kể cả trong kho vào trong không gian.

Sau khi uống vài ngụm nước linh tuyền, thể lực được khôi phục, Ngu Vãn mới bắt đầu bổ đầu tang thi tìm tinh hạch.

Gần sáu mươi đầu tang thi mới đào ra được 3 viên tinh hạch màu lục, 2 viên tinh hạch màu đỏ, 2 viên tinh hạch màu tím cùng một số viên tinh hạch không màu (vô sắc), Ngu Vãn thỏa mãn cất kỹ lại.

Sau đó cô bước vào kho chứa của ‘thành phố ẩm thực’, bên trong bảo quản một ít đồ ăn bán thành phẩm và đồ uống, cô chỉ thu một nửa vào không gian. Còn những món đồ bên ngoài nhà kho, cô không thu lấy một cái, bởi cũng không biết có bị tang thi làm ô nhiễm hay không.

Sau khi thu thập xong vật tư, Ngu Vãn theo đường cũ quay lại tầng dưới, kiểm tra trong đầu các tang thi ở tầng hai và một.

Những người sống sót ở tầng một cũng không thấy đâu, xem ra đã chạy trối chết giữ mạng rồi.

Ngu Vãn rời khỏi cửa hàng, lái xe trở về nơi cô ở. Cẩn thận thu hồi xe, cô tiến vào không gian, chuẩn bị hấp thu tinh hạch.