Lục Lạc Nhỏ Và Chủ Nhân Bệnh Kiều Của Cô Ấy

Chương 18

Tần Tư Niệm từ nhỏ đã ở học viện quân đội lại thêm cảm quan nhạy bén, nên bên ngoài có chút gió thổi cỏ lay nàng cũng sẽ phát giác được. Còn Thời Hoan thì đã quen sống trong cảnh nơm nớp lo sợ nên từ lâu đã hình thành sự nhạy cảm đối với chuyển động xung quanh, thường ngủ không sâu, ấy thế mà lúc này cô lại chỉ hơi cử động chứ không tỉnh lại.

Nhưng cũng phải thôi, Thời Hoan đã rất nhiều ngày không được nghỉ ngơi, lại thêm trong mê man, cô như được gối lên một chiếc gối rất mềm, còn vô cùng ấm áp, khiến cô an tâm ngủ thϊếp đi, từ bỏ sinh tồn bản năng lâu nay.

Tần Tư Niệm thấy cô như vậy, nàng cũng không tính đánh thức cô, vẫn giữ nguyên tư thế nửa ngồi của mình, chỉ là ánh sáng trong tay nàng vẫn lóe lên, hóa thành vô số mũi tên, nhanh như chớp phóng thẳng ra bên ngoài.

Máy dò tìm kim loại đang bay trên không trung phát ra tính hiệu chớp tắt về hướng về phía một nhà kho bỏ hoang, nhưng nó còn chưa kịp gửi vị trí đi đã bị một mũ tên ánh sáng bắn tới làm nó chao đảo, các máy dò tìm lân cận cũng nhanh chóng bị tấn công, tần số trong nhất thời liền bị nhiễu loạn.

Lúc này ở trong một chiếm hạm quân đội có người báo cáo lại tình hình vừa rồi cho chỉ huy, lại nhận được một mệnh lệnh khó tin.

"Nhưng... nhưng mà ngài chỉ huy, đó là Tần tiểu thư."

"Toàn bộ học viên trên máy bay 903 và 905 đều đã nhiễm trùng dịch." Tần Lỗi mặt không biến sắc nói: "Khả năng cao trong người Tư Niệm bây giờ cũng đang mang mầm dịch, không thể giữ lại."

Nữ hiến binh dù không tình nguyện nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tuân thủ mệnh lệnh cấp trên.

Sau đó các tiểu đội trên không và mặt đất đang phát động tìm kiếm cũng nhận được mệnh lệnh này, có điều ai nấy nghe xong đều đưa mắt nhìn nhau.

"Gϊếŧ... gϊếŧ chết chủ nhân sao?"

Đến người máy Hạ Canh Vi đi theo tiểu đội số 3 trên mặt đất tìm kiếm nghe xong cũng lắp bắp, cô ấy là người máy chiến đấu được thiết lập đi theo bảo vệ Tần Tư Niệm, bất quá chủ nhân lại không cần cô bảo vệ nên bình thường cô chỉ làm mấy việc như chăm trà rót nước, nhưng tất nhiên trong thiết lập của cô vẫn là một người máy bảo vệ và cô có mặc định trung thành tuyệt đối với chủ nhân của mình.

Hiến binh của tiểu đội số 3 dĩ nhiên cũng biết Hạ Canh Vi là người máy bảo vệ của Tần tiểu thư, bọn họ lập tức nói: "Cô Hạ, chờ đã, chờ đã có thể là đường truyền có vấn đề."

Một người khác cảm thấy nói như vậy vẫn chưa đủ trấn an, liền nói thêm vào: "Nhất định là đường truyền kết nối có vấn đề, à không, dù không có vấn đề thì nhất định cũng là phía trung tâm chỉ huy có nhầm lẫn."

Mấy người khác nghe vậy cũng vội hùa theo, gật đầu lia lịa: "Phải, phải, nhất định là có hiểu lầm chỗ nào đó."