Lục Lạc Nhỏ Và Chủ Nhân Bệnh Kiều Của Cô Ấy

Chương 5

"Ngươi cũng giống như ta thôi ha ha..."

...

Tần Tư Niệm cười nhạt, từ trong túi rút ra một bao thuốc lá, hai ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc, ánh sáng nhẹ nhàng bao phủ tạo ra một ngọn lửa nhỏ, điếu thuốc nhanh chóng cháy lên, nàng hít một hơi, nhả ra làn khói lượn lờ.

Aaron ở bên cạnh nhìn đến thất thần, suýt thì quên mất chuyện chính, anh ta cố điều chỉnh giọng nói của mình sao cho tự nhiên: "Tư Niệm, hai năm nữa là tốt nghiệp rồi, chuyện của chúng ta có phải nên..."

"Nên kết thúc." Tần Tư Niệm dập tan điếu thuốc, mái tóc dài xõa ngang lưng hơi lay động theo động tác của nàng, cắt ngang lời nói sắp ra khỏi miệng của Aaron: "Ta không có hứng thú với ngươi, đừng khiến ta cảm thấy mấy năm nay ngươi đi theo ta chỉ để nói về chuyện ngu xuẩn này."

"Nhưng ngài chỉ huy đã nói..."

"Nói ta sớm muộn cũng phải lấy ngươi à?" Cánh môi của nàng thoáng cong lên, đẹp đến vô thực, nhưng lời nói ra lại tàn nhẫn vô cùng: "Nếu ta bắt buộc phải lấy ngươi thì việc đầu tiên ta làm sau khi trở về Hazel, chắc chắn là xé xác toàn bộ những kẻ đã đưa ra cái đề nghị chết tiệt này."

Sự khϊếp đảm trong mắt Aaron lúc này rõ ràng hơn bao giờ hết, anh ta thích Tần Tư Niệm, cũng hiểu tính cách của nàng, mà chính vì hiểu nên mới biết lời này của nàng là thật, không phải là đang đe dọa.

Nếu ép nàng làm chuyện nàng không thích, nàng sẽ hủy hoại tất cả.

"Ta, ta sẽ bàn lại việc này với cha mẹ của ta."

Tần Tư Niệm cười xùy một tiếng, không nhìn đến Aaron nữa, dảo bước trở về khoang nghỉ ngơi.

Từ Thành Thời Gian tới Thành Ký Ức vốn không mất quá nhiều thời gian nếu bọn họ thực hiện cú nhảy xuyên không gian, nhưng vì máy bay đã tiêu tốn một lượng lớn nhiên liệu để tiêu hủy xác của người biến thể cấp cao nên hiện tại không thể thực hiện cú nhảy xuyên không gian nữa.

Hai con Chiến Sa và Cự Thần ở chế độ bay không người lái, vượt qua các tòa nhà đổ nát trong màn đêm hướng thẳng đến Thành Ký Ức.

Lúc này ngoài kho vũ khí vẫn còn người canh gác thì các khoang còn lại đều vắng lặng, đường trở về khoang nghỉ ngơi cần đi qua qua máy quét an ninh, nếu là bình thường Tần Tư Niệm sẽ không để ý nhưng lúc này đây nàng lại hơi dừng bước, tay nhanh chóng xuất ra một sáng mạnh đánh thẳng vào máy quét, nó thế mà vẫn sáng đèn màu xanh như cũ.

Bị xâm nhập rồi.

Tần Tư Niệm tức tốc trở về khoang nghỉ ngơi của các học viên, nơi đó quả nhiên đã bị khống chế.

Nàng nhanh chóng bị mấy người đàn ông mặc quân phục bao vây trước sau.

"Tần tiểu thư, tôi đã đợi ngài rất lâu đấy."

Tên học viên giả mạo đứng giữa có thân hình cao lớn vượt trội bước đến, trước đó hắn vẫn như bao người khác bây giờ lại sinh ra biến dị, rõ ràng là một người biến thể có ý thức, roi da trong tay hắn xẹt ra những tia lửa điện màu xanh, quẩn quanh hơi thở chết chóc.