Thuỷ Triều Không Ngủ

Chương 1

Truyện còn có tên là: XUÂN TRIỀU KHÔNG NGỦ _______

Trong lúc Dịch Tư Linh nhận được tin nhắn làm hỏng hoàn toàn tâm trạng đang vui thì có một cậu ấm nhà giàu đứng cạnh bàn, mời cô uống một ly.

Cậu ấm này là con trai thứ ba của chủ tịch ngân hàng Dư Tín, thường ngày quen thói kiêu ngạo, được rất nhiều người đẹp vây quanh, cho nên khi thấy anh ta đứng ưỡn ngực, ra chiều đứng đắn như hiện tại, cô lại cảm thấy khá buồn cười.

Dịch Tư Linh mỉm cười với anh ta, ngón tay được làm nail xinh xắn gõ vào màn hình điện thoại, ra hiệu hiện tại cô đang bận, sau đó thôi không nhìn cũng chẳng ngó ngàng gì tới anh ta nữa.

Tin nhắn kia do một người bạn trong giới của cô gửi tới. Bình thường thỉnh thoảng cô có chơi mạt chược với người này, quan hệ không thân thiết nhưng cũng không đến nỗi xa lạ. Nào ngờ bỗng nhiên người này lại gửi tin nhắn cho cô, nội dung tin nhắn làm cô sốc gần chết.

[Cưng à, nghe nói cậu sắp kết hôn! Chúc mừng nhé!]

Dịch Tư Linh không hiểu người này nói gì, ngỡ ngàng cắn môi, suy nghĩ mãi một lúc lâu rồi nhắn lại một dấu hỏi.

Người kia lại còn cười cô giả vờ: [Ôi chao! Dù sao mọi người cũng đều biết cả rồi, cậu mau nói đi! Vị hôn phu của cậu là ai?]

Cậu ấm đứng cạnh bàn chờ một lúc lâu, thấy Dịch Tư Linh hoàn toàn không buồn đếm xỉa tới mình, nét mặt thoáng lộ vẻ khó chịu. Anh ta bèn quay sang nâng ly với người phụ nữ ngồi đối diện Dịch Tư Linh. Người phụ nữ này xoa dịu tình hình giúp Dịch Tư Linh, cô ấy nở nụ cười đãi bôi, uống một ngụm cho cậu ấm kia có đường lui, không đến nỗi mất mặt.

Dịch Tư Linh không rảnh quan tâm những chuyện rắc rối trong xã giao như vậy. Lúc này trong đầu cô chỉ toàn là “kết hôn”, “vị hôn phu”. Trong lòng cô bực bội vô cùng, đôi mắt trong veo nheo lại nhìn ra ngoài cửa sổ như đang suy ngẫm điều gì đấy.

Tầm nhìn của nơi này cực kỳ đẹp, ngồi ở đây nhìn xuống có thể thấy cả cảng Victoria*.

*Cảng Victoria là một cảng nước sâu tự nhiên của Trung Quốc. Ngày nay, khu vực cảng này đã trở thành một trung tâm thương mại lớn, một địa điểm du lịch quan trọng, thu hút nhiều du khách quốc tế cũng như cư dân bản địa.

Buổi sáng mới mưa nhỏ một lát, bầu trời lúc này như được gột rửa, xanh trong, sáng ngời, sạch sẽ. Những tòa nhà chọc trời phản chiếu ánh nắng lấp lóa đứng sừng sững hai bên bờ sông khoáng đạt. Máy bay trực thăng đủng đỉnh bay ngang qua những khối bê tông cốt thép với mật độ dày đặc này.

Nắng gắt chói mắt, Dịch Tư Linh ngoảnh mặt nhìn đi chỗ khác, nét mặt vẫn còn nguyên vẻ ngỡ ngàng.

Lúc này cô đang tham gia bữa tiệc khai trương một nhà hàng món Thái cao cấp, khung cảnh xung quanh rất náo nhiệt. Chủ nhà hàng là người có mạng lưới quan hệ rộng, giỏi xã giao nên có rất nhiều khách tới ủng hộ. Có không ít người quen trong giới muốn tới cụng ly với Dịch Tư Linh nhưng thấy cô ngồi ngẩn người nên đều biết ý không lại làm phiền.

Tội gì phải làm cô cả Dịch mất vui, ngay cả cậu ba Dư còn chẳng được cô nể mặt cơ mà.

“Rốt cuộc chị làm sao vậy?” Dịch Lạc Linh nhìn người ngồi đối diện mấy lần nhưng đối phương đều không nói gì, đành phải hỏi.

Dịch Tư Linh bỏ điện thoại xuống ghế sô pha: “Chị sắp phải kết hôn rồi.” Nồi lẩu Tom Yum* trên bàn bốc hơi nghi ngút, làn khói trắng che mờ đi khuôn mặt xinh đẹp của cô.

*Lẩu Tom Yum là một món ăn quốc dân của Thái Lan, thuộc top 8 món ăn ngon và phổ biến nhất trên thế giới do CNN bầu chọn, món lẩu này có phần nước dùng đậm đà thường được nấu từ tôm, đôi khi có thêm xương ống hoặc nấm rơm, vị chua cay đặc trưng cùng với các loại gia vị thơm và thảo mộc như sả, lá chanh Thái, riềng, nước cốt chanh, ớt đỏ nghiền nhuyễn được nêm nếm hài hòa trong nước dùng.

Bộ não của Dịch Lạc Linh bị quá tải trước tin tức quá đỗi nặng ký này, cô ấy sửng sốt mấy giây mới hỏi lại: “… Kết hôn gì cơ?”

“Thì đấy, kết hôn cái gì cơ chứ.” Dịch Tư Linh buồn bực khoanh tay phụng phịu.

Dịch Lạc Linh dở khóc dở cười, mềm lòng trước lời hờn dỗi của Dịch Tư Linh, không biết làm sao được đành hỏi: “Lại là paparazzi báo nào tung tin đồn chị kết hôn làm chị không vui à? Ba già còn chẳng nói gì, chị kết hôn gì chứ, kết hôn với ai chứ?”

Tuy nói vậy nhưng thực ra trong lòng cả hai chị em đều không chắc chắn.