"Thời tiết trở lạnh rồi, buổi sáng chỉ uống dinh dưỡng dịch không tốt cho sức khỏe, tôi nấu một ít cháo, anh uống trước khi xuất phát buổi sáng nhé, được không, Ayres?" Giọng điệu Minh Khê mang theo chút cầu xin.
Ayres khựng lại, nhận lấy hộp cơm Minh Khê đưa tới, trong nháy mắt lại nhìn thấy ánh mắt mong đợi lấp lánh của Minh Khê, anh mở nắp hộp cơm, Minh Khê lập tức đưa thìa qua.
Cháo vừa nấu xong bốc khói nghi ngút, đối với Ayres mà nói là một loại thức ăn xa lạ, anh dùng thìa khuấy một vòng, phát hiện bên trong có sợi thịt, cùng rau xanh không rõ tên, màu xanh biếc khiến người ta thèm ăn.
Ayres ăn một miếng, không nói gì, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng động tác múc từng thìa lại tố cáo anh, trên mặt Minh Khê rốt cuộc lại nở nụ cười.
Ayres nhanh chóng ăn hết bát cháo, trả hộp cơm cho Minh Khê, nói: "Cậu về đi."
Lúc này bên cạnh hai người đi ngang qua một alpha, mái tóc đỏ quen thuộc kiêu ngạo, Crick khoanh tay liếc xéo: "Ồ, Ayres, sáng sớm đã có người đưa đồ ăn, thật đáng ghen tị."
Ayres vẫn lạnh lùng như mọi khi, chỉ gật đầu, thả cơ giáp chuẩn bị rời đi, lại nghe thấy Minh Khê bên cạnh ôm hộp cơm rỗng cất giọng nhẹ nhàng: "Crick, hôm nay anh cũng ra ngoài sao? Chú ý an toàn."
Chỉ nghe giọng nói cũng có thể liên tưởng đến nụ cười rạng rỡ trên gương mặt ấy, bước chân Ayres dừng lại một chút, quay đầu, từ trên cao nhìn xuống Minh Khê.
Minh Khê ngẩng đầu, vẫy tay với Ayres: "Ayres, anh cũng chú ý an toàn nhé."
Cánh cửa khoang lái khép lại, Minh Khê không nhận được hồi đáp, chỉ có thể dõi theo bóng dáng của cỗ máy móc màu bạc khuất dần khỏi tầm mắt.
Buổi trưa, nhiệt độ ấm áp hơn, vài beta rủ Minh Khê và Randy cùng đi ngâm suối nước nóng, họ nói rằng đã tìm thấy một mạch nước ngầm tự nhiên gần đó, ngay cả mùa thu cũng vô cùng ấm áp.
Minh Khê hào hứng đi theo, kết quả là chơi quá vui vẻ, khi trở về doanh trại đã khá muộn, mặt trời gần như đã lặn, vừa hay chạm mặt nhóm alpha từ bên ngoài trở về.
Cả nhóm người bọn họ, quần áo ướt sũng, tóc tai cũng ướt nhẹp, muốn không gây chú ý cũng khó. Minh Khê hắt xì một cái, cậu chính là người xui xẻo nhất với chiếc áo ướt đẫm, áo khoác chỉ khoác hờ hững trên vai.
"Các cậu đi bắt cá à?" Crick thò đầu ra, tò mò nhìn bọn họ.
"Không... không có." Minh Khê nhảy tại chỗ vài cái, đang định chuồn về ký túc xá, bỗng nhiên cảm nhận được một ánh mắt, cậu ngẩng đầu lên, nhìn thấy Ayres đang đứng trong doanh trại lạnh lùng nhìn mình.
Minh Khê: "!"
Hôm nay cậu không ra cổng doanh trại đón anh, nhưng, Ayres căn bản sẽ không để ý đâu nhỉ.
"Hi, Ayres, anh về rồi." Minh Khê cười vẫy vẫy tay, chạy đến trước mặt Ayres ngẩng đầu lên.
Chiều cao của Minh Khê trong số các beta không tính là thấp, nhưng trước mặt Ayres vẫn luôn phải ngẩng đầu mới có thể nhìn rõ thần sắc của alpha.
"Ừ." Ayres cụp mắt xuống, đường nét hàm dưới sắc bén căng chặt, càng thêm vẻ lạnh lùng, đôi mắt màu lam băng tĩnh lặng dừng trên gương mặt Minh Khê, sau đó trượt xuống, dừng lại.