Tôi Có Một Cái Xe Bán Đồ Ăn

Chương 44: Lần đầu tiên thấy một chủ quán nói lời tàn nhẫn như vậy (3)

Khoảng bảy giờ, phố ăn vặt tấp nập người đến.

Khoảng thời gian này, tất cả mọi người, dù đang tan học hay tan sở, đều vội vàng đến, bọn họ cũng đều có đủ thời gian để từ từ lựa chọn món ăn yêu thích, thuận tiện giải tỏa căng thẳng trong ngày.

Trên con đường cách đó không xa, có hai sinh viên tóc ngắn đi tới, được bạn cùng phòng gửi gắm đến đây tìm đồ ăn khuya, trong tay đã có vài bịch đồ ăn mua hộ bạn cùng phòng, nhưng bọn họ vẫn chưa tìm được thứ mình muốn ăn, vẫn đang cưỡi ngựa xem hoa.

"Trước khi tới, mình cái gì cũng muốn ăn, nhưng sau khi tới, lại cảm thấy cái gì cũng ăn qua rồi, đột nhiên mất hứng thú ăn uống luôn.” Hồ Tiêu chán nản nhìn các quầy hàng xung quanh mình.

“Nhưng tớ đảm bảo, nếu bây giờ cậu không mua, khi về thấy người khác ăn, cậu sẽ lại thèm cho mà coi, cứ chọn một thứ cậu tương đối muốn ăn đi, trở về ăn với mọi người, là cậu lại muốn ăn ngay ý mà." Người bạn đi cùng cô ấy, Quách Hạ kiến nghị nói.

“Chúng ta cùng xem lại nhé, biết đâu lại có một quán mới thì sao.” Cô ấy vừa nói vừa nhìn về phía cuối con phố, “Này, đằng kia có một chiếc xe bán đồ ăn màu hồng phấn, mấy lần trước đến đây mình chưa từng thấy nó."

“Ở đâu?” Quách Hạ nhìn theo tầm mắt của cô ấy nói: “Đi đi đi, có lẽ ở đấy có món mới, đi nếm thử xem.”

Cả hai bắt đầu chạy nước kiệu, càng đến gần mùi hương trên chóp mũi càng nồng đậm hơn.

"Mùi thịt thật quá thơm."

"Đột nhiên tớ lại có cảm giác thèm ăn, ôi tớ đúng là tra nữ có mới nới cũ mà.”

"Hahahaha, còn ai vào đây nữa?"

Vừa trò chuyện vừa đùa giỡn, hai người đã đến trước xe bán đồ ăn. Ánh mắt họ lướt qua cái xe và gian hàng, sạch sẽ và tươi mới là ấn tượng đầu tiên của họ về cái xe bán đồ ăn này.

Nhìn chủ quán xấp xỉ tuổi bọn họ, là một cô gái trẻ có khuôn mặt thanh tú, nhìn rất hiền lành.

Cuối cùng, nhìn về cây xúc xích nướng vàng óng, nhẹ nhàng nằm trên vỉ nướng, mỡ nóng hổi chảy dọc theo thân rồi nhỏ giọt xuống than đỏ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mùi thơm đặc trưng của thịt và hương gỗ trái cây.

Phần nhân được bọc trong lớp da vàng giòn và hơi run rẩy dưới tác động của nhiệt độ cao. Mỗi lần cử động, con sâu háu ăn trong bụng bắt đầu quằn quại dữ dội, thúc giục chủ nhân nhanh chóng nuốt nó vào bụng.

Hồ Tiêu vốn nói là không thèm ăn, đang điên cuồng tiết nước bọt nhìn cây xúc xích, buột miệng nói: "Chủ quán, cho hai cây xúc xích, cảm ơn."