**
Bên này.
Trình Dao đầu tiên là đi vào miếu giấu tiền, nhón chân lên sờ sờ xà nhà.
Số tiền hôm qua cô giấu trên xà nhà tất cả đều vẫn còn.
Sau khi giấu kỹ tiền, Trình Dao thành tâm quỳ lạy thổ công thổ địa.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Trình Dao lặng lẽ đi đến phòng Trình lão thái thái, mở chiếc hộp giấu báu vật của bà ta.
Trong hộp là số tiền dành dụm nhiều năm của Trình lão thái thái, vụn vặt lẻ tẻ cũng có năm sáu ngàn đồng, còn có một cái vòng tay bạc.
Trình Dao từ trong túi lấy ra chiếc vòng sắt đã chuẩn bị từ sớm, đem đổi với chiếc vòng bạc trong hộp.
Có chiếc vòng tay sắt này.
Không sợ không có trò hay xem!
Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa liền truyền đến tiếng nước chấn, còn có thanh âm của Trình lão thái thái, "Quang Tông chờ một chút, bà nội đeo vòng tay, đưa con vào trong thôn chời."
Nghe vậy, Trình Dao lập tức nhanh chóng đem chiếc hộp trở lại, trốn xuống dưới dường, nín thở.
Chẳng mấy chốc, bóng dáng Trình lão thái thái đã xuất hiện trong phòng ngủ.
Bà đi thẳng tới chiếc hộp giấu bảo vậy, lấy ra một chiếc túi vải, từ bên trong lấy ra chiếc vòng tay bạc.
Toàn bộ quá trình, Trình lão thái thái cũng không có phát hiện bất cứ dị thường nào.
Dưới giường, Trình Dao nhìn Trình lão thái thái đem chiếc vòng đeo lên tay, đáy mắt xuất hiện một mảnh hàn quang lạnh thấu xương.
Rất nhanh.
Tất cả sẽ nhận được báo ứng.
Đợi Trình lão thái thái đi xa, lại qua khoảng 5-6 phút, Trình Dao mới từ dưới giường leo ra, một lần nữa đứng phía trước chiếc hộp, lấy túi vải bỏ hết mọi thứ bên trong ra.
Số tiền này đều là ba cô Trình Quang Huy mấy năm nay vất vả làm công đổi lấy, dựa vào cái gì cho bà ta chiếm tiện nghi?
Đem toàn bộ tiền bỏ vào túi, Trình Dao mới rời đi.
Cô nhảy ra khỏi cửa sổ trèo ra bên ngoài, đi vòng qua bên khác, đem con lợn giấu bên ngoài đeo lên lưng, lại đi một vòng, lúc này mới hướng về tiểu viện Trình Gia.
Mã Lan ngồi trong phòng ngủ chờ chồng trở về.
Nhưng lúc này, trong không khí truyền đến tiếng mở cửa.
Kẹt kẹt!
Nghe được thanh âm này, Mã Lan lập tức từ ghế đứng dậy, đi về phía cửa.
Một giây sau, Trình Phú Quý liền từ bên ngoài đi vào.
Nhìn thấy chồng, Mã Lan lập tức hỏi: "Thế nào? Mọi việc làm xong chưa?"
Trình Phú Quý gật đầu: “Xong rồi.”
Nói xong, hắn đi đến bên cạnh bàn, cầm chén nước lên uống.
Một hơi hết sạch nửa cốc nước, Trình Phú Quý nhìn bên ngoài một chút, hạ giọng nói: "Đêm mai Lưu thọt sẽ tới, ca ca của ta đang nằm liệt giường sắp chết. Đến lúc đó chúng ta trong ứng ngoại hợp, Lý Thục Phân cho dù có trăm cái miệng cũng không giải thích được."
"Đến lúc đó chỉ cần dựa theo kế hoạch làm việc, đem cô ta đánh chết là được."
Vốn dĩ, Trình Phú Quý cũng không muốn gϊếŧ chết hai vợ chồng Trình Quang Huy.
Nhưng bây giờ tên trên dây dù gì cũng phải bắn.
Mắt thấy Trình Dao càng ngày càng lớn, mà Trình Dao lại là con gái duy nhất của họ, nếu như Trình Dao đột nhiên biến mất trên đời, hai người họ khẳng định không buông tha, thậm chí còn gọi cảnh sát.
Cho nên, bọn hắn chỉ có thể để hai người này cùng nhau biến mất khỏi thế giới này.
Chỉ có cách này
Trình Dao biến mất mới không khiến cho bất kì kẻ nào chú ý.
Cũng đừng trách hắn thủ đoạn độc ác.
Hắn không muốn làm cái này.
Nhưng vì con gái bảo bối của mình, vì Trình gia sau này có thể phát dương quang đại, hắn chỉ có thể làm vậy.
Nghe vậy, Mã Lan híp mắt, có chút không yên lòng nói: "Lưu thọt đáng tin cậy không?"
Dù sao cũng là một thằng thọt!
Vạn nhất làm chậm trễ kế hoạch... Liền sẽ mất nhiều hơn được.
Trình Phú Quý biết vợ mình đang lo lắng điều gì, cười vỗ vỗ tay vợ, "Tên tâm. Lưu thọt chỉ là biệt danh của hắn, cũng không phải là bị thọt! Hơn nữa, trên tay của ta còn có chứng cứ ngày thường hắn ăn trộm, hắn chắc chắn không dám phản bội."
Hơn nữa, Lưu thọt bởi vì xấu xí, gia cảnh bần hàn, cả một đời đều chưa từng cưới được vợ, cho nên chưa từng được trải qua mùi vị nữ nhân.
Cho nên, khi nghe được kế hoạch của Trình Phú Quý, Lưu thọt liền không kịp đợi đồng ý luôn.
Có thể chơi một lần, lại không cần chịu trách nhiệm, thương vụ này, ai lại không sẵn lòng?
Nghe nói như vậy, Mã Lai thở phào nhẹ nhõm, trong đáy mắt tất cả đều là thần sắc u ám, "Chơi chết Lý Thục Phân, chúng ta sẽ đem đứa con hoang kia đến Miến Điện, để cô ta không bao giờ có thể trở lại Trung Quốc!"
Trình Phú Quý gật đầu, "Ừm, chỉ cần đứa con hoang kia biến mất, liền không ai có thể cướp đi vị trí thiên kim đại tiểu thư của con gái chúng ta."
Mọi người đề cử cho mình có động lực ra chương nhé!