"Từ khi còn nhỏ, trùng cái đã được dạy phải tôn trọng trùng đực, họ đã hình thành thói quen."
"Vậy đó thực sự là một thói quen xấu." Cố Minh Dạ buồn bã nói.
Ôn Hàn không đáp lại lời nói của Cố Minh Dạ, nhìn những tư liệu đó, nếu anh ấy còn khuyên Cố Minh Dạ bình tĩnh lại thì cũng quá không có nhân tính, vậy nên, anh ấy chỉ nói lên nguyên nhân thứ hai.
"Việc trùng cái tuyệt đối phục tùng trùng đực một phần là vì tính toán đến sự tồn tại lâu dài của toàn bộ chủng tộc Trùng tộc. Trùng tộc khác với con người chúng ta, Trùng tộc cấp càng cao thì khả năng sinh sản càng thấp."
Mà cấp bậc gen của con người càng cao thì khả năng sinh sản càng mạnh.
“Trùng tộc không dễ sinh sản, vì vậy đối với Trùng tộc, việc đảm bảo tỷ lệ sinh sản trùng con là một vấn đề lớn, mà bên trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ của trùng cái không có tinh tử. Chỉ có 1% số trùng đực trong Trùng tộc có thể cung cấp tinh tử, mà trùng cái và á thư đều có thể cung cấp tế bào trứng." Khi thu thập thông tin, Ôn Hàn cũng rất ngạc nhiên, rõ ràng ngoại hình khi lớn trông giống hệt nhau nhưng thành phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ của trùng cái thực chất là protein. .
Cố Minh Dạ rùng mình. Trùng đực có được địa vị cao cao tại thượng cho đến ngày hôm nay, đều đến từ sự thỏa hiệp của trùng cái nhằm tiếp tục duy trì chủng tộc, vậy khi trùng cái tìm được phương pháp duy trì tỷ lệ sinh sản và giảm bớt sự phụ thuộc của họ vào tinh tử thì Trùng tộc sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Một trùng cái có thể tiến hóa thành cơ thể côn trùng mạnh mẽ, sao lại có thể dễ dàng đối phó được?
Chỉ là trùng cái vẫn còn một chặng đường dài phía trước mới có thể tìm được phương pháp kia.
Mà trùng đực cũng không phải đều là những kẻ ngu ngốc như Claire, chắc chắn sẽ không để trùng cái có cơ hội thay đổi hiện trạng.
Cùng Ôn Hàn trò chuyện một lúc, Cố Minh Dạ lại gọi điện cho mẹ mình, trong toàn bộ Đế quốc, người tiếp xúc nhiều nhất với Trùng tộc chính là mẹ của anh.
Cố Khỉ không lập tức kết nối video của Cố Minh Dạ mà để anh chờ trong một phút. Khi video được kết nối, cảnh tượng ôm nhau ngọt ngào của mẹ và ba anh hiện lên trong mắt anh.
Cố Minh Dạ vô cùng nghi ngờ nguyên nhân bà không trả lời cuộc gọi video ngay lập tức không chừng là vì kéo ba anh tới để thể hiện tình cảm trước mặt anh.
Hơn nữa, khả năng này là khá cao!
"Này, đây là ai nha, chịu liên lạc với tôi? Tôi còn tưởng anh sẽ đi lang thang khắp thế giới, vừa đi liền không bao giờ quay lại nữa." Mặc dù cách nhau vô số năm ánh sáng, Cố Khỉ vẫn muốn châm chọc Cố Minh Dạ hai câu.
Cố Minh Dạ: "..." Không hổ là giọng điệu âm dương quái khí được tổ tiên mẹ ruột anh truyền lại.
"Con trai, tại sao đột nhiên con lại liên lạc với mẹ con? Con đã tìm được bạn đời chưa?" Diệp Từ lộ ra vẻ mặt tò mò.
Cố Minh Dạ: "???" Ba, ba đã thay đổi rồi, không còn yêu con nữa.
"Nếu như con tìm được người, còn có thể nhịn không thông báo cho cả thế giới biết sao?" Cố Minh Dạ thực sự sợ hãi: "Các ngài có thể buông tha con được không? Hôm nay con gọi là có việc quan trọng."
Cố Khỉ hừ một tiếng: “Vậy anh nên nói cho tôi biết có chuyện gì quan trọng.”
Cố Minh Dạ: "Mẹ, con muốn hỏi mẹ về chuyện của Trùng tộc."
Vẻ mặt cố ý xụ xuống của Cố Khỉ dần dần trở nên nghiêm túc, bà hỏi: "Sao đột nhiên lại muốn hỏi về Trùng tộc?"
"Gặp phải chút chuyện, con cũng không nghĩ ra được." Cố Minh Dạ nói thẳng.
Cố Minh Dạ từ nhỏ đến lớn đều xuất sắc ở mọi mặt, việc có thể làm anh xin giúp đỡ chắc chắn là rất quan trọng với anh.
Cố Khỉ: “Muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.”
...Ngày hôm sau lại có một loạt hội nghị, với sự trợ giúp của Ôn Hàn, Cố Minh Dạ đã liệt kê ra rất nhiều điều khoản, chờ được đưa ra thảo luận tại hội nghị, rốt cuộc là đề cập đến chính sự giữa hai nước, bất kể là bọn họ hay Trùng tộc đều cần phải thận trọng.