"Người anh em, cậu kiềm chế chút đi, đừng để tới lúc Thiếu tướng Hạ Lan kết hôn, cậu vẫn còn ôm mộng đẹp." Ôn Hàn sâu sắc nói.
Cố Minh Dạ hừ lạnh hai tiếng: "Không có chuyện đó đâu, hôm nay tôi cùng Hạ Lan có bí mật chung."
Hiện tại, lòng tự tin của Cố Minh Dạ tăng vọt lên. Nếu như không phải còn muốn duy trì một chút hình tượng, Cố Minh Dạ có lẽ sẽ kích động đến mức không kiềm chế được.
Thôi, Ôn Hàn cũng lười để ý đến anh, bắt đầu nghiên cứu trí não Claire: “Nếu cậu không có việc gì thì đừng ở đây với tôi, muốn đi đâu thì đi đi.”
Cố Minh Dạ khoanh tay nói: "Được rồi, tạm biệt."
Không đi tìm Hạ Lan, Cố Minh Dạ lại đi tới vành đai hành tinh nhỏ đó.
Lúc này, tinh hạm chứa đầy bom cháy hạng nặng.
Chết đi mấy chục trùng, Cố Minh Dạ đành phải tiêu hủy thi thể, xóa bỏ dấu vết, anh cũng không đủ kiên nhẫn đào hố chôn xác từng con trùng một, mặc dù anh nhận thấy Hạ Lan thương xót những hộ vệ trùng cái này, nhưng điều đầu tiên anh muốn đảm bảo là sự an toàn của Hạ Lan, vì vậy anh sẽ dùng cách nhanh nhất để tiêu hủy cơ thể và xóa bỏ dấu vết.
Đầu tiên, phá hư phi thuyền mà lũ Trùng tộc này đã lái để đảm bảo không có thông tin nào bị rò rỉ, sau đó Cố Minh Dạ thả một lượng bom cháy vừa đủ vào vành đai tiểu hành tinh này.
Ngọn lửa bùng cháy dữ dội, nhanh chóng thiêu rụi mọi dấu vết.
Lái tinh hạm nhỏ quay trở lại căn cứ, Cố Minh Dạ lại đến trung tâm chỉ huy, phóng ra một quả bom hạt nhân để làm sạch vành đai tiểu hành tinh.
Tuyệt vời, xong.
Làm xong tất cả những chuyện này, Cố Minh Dạ đi về phía căn cứ bệnh viện.
La Vi được bác sĩ đặt trên giường bệnh, một thời gian dài không ăn uống nên được truyền nước và tiêm chất dinh dưỡng vào người, người bị băng gạc bọc kín mít.
"Bạn của cậu sao rồi?" Cố Minh Dạ hạ giọng hỏi.
Hạ Lan: "Bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn, chỉ cần từ từ dưỡng thương thôi. Vết thương do bạo hành phải rất lâu mới lành."
Nghe được chẩn đoán của bác sĩ, Hạ Lan cũng thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, La Vi là trùng cái, thân thể rất cường tráng, tuy rằng bị một trận roi vô nhân tính nhưng cũng không bị thương ở bên trong. Bác sĩ kiểm tra khoang sinh sản của La Vi, kết quả phát hiện ra La Vi căn bản không phát sinh gì với trùng đực.
Đây có lẽ cũng là may mắn trong bất hạnh, La Vi sẽ không vui nếu bị một con trùng đực mà mình ghét chạm vào.
"Cứ để bạn cậu ở lại căn cứ của chúng tôi. Cho dù Trùng tộc có tra xét đến đây, tôi không tin bọn họ dám đến đòi trùng trước mặt tôi." Cố Minh Dạ ngạo mạn nói.
Hạ Lãng khẽ nói “Ừm” sau đó lại nói “Cảm ơn”. Nếu không có sự giúp đỡ của Cố Minh Dạ, có lẽ cậu sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cùng La Vi lang thang trong vũ trụ, làm tinh tặc.
Cố Minh Dạ nói: "Nếu muốn cảm ơn tôi, vậy sau khi chúng ta xử lý xong dị thú, cậu cùng tôi đi dạo một vòng lãnh thổ nhân loại được không?"
Hạ Lan xoa xoa ngón tay, không tự nhiên nói "Được", từ góc nhìn khác mà nói, cũng coi như Cố Minh Dạ mời cậu về nhà làm khách.
Cùng là nam giới về mặt sinh lý, cùng là phía chiếm ưu thế, sao trùng đực và con người lại có thể khác nhau đến vậy?
Cố Minh Dạ được Hạ Lan đồng ý, không ở lại phòng bệnh nữa, bây giờ tâm trí Hạ Lan đều hướng về bạn tốt của mình, anh có mặt ở đó cũng không có ý nghĩa gì, trực tiếp trở về chờ buổi tối.
[Điện hạ, tôi cảm thấy cậu cần xem ký ức của trí não này.]
Ôn Hàn gửi tới một tệp văn kiện, mí mắt phải của Cố Minh Dạ giật giật, trực giác của Alpha nói cho anh đó không phải chuyện gì tốt.
[À, cậu đã đọc phần giới thiệu về Trùng tộc mà trước đây tôi đã gửi cho cậu chưa? Nếu cậu chưa xem thì có thể nhân cơ hội xem cùng nhau, nhưng tôi khuyên cậu đừng để Thiếu tướng Hạ Lan thấy.]