Không nên đánh giá thấp sức mạnh của những tên lửa nhỏ do các tinh hạm loại nhỏ mang theo, ngay cả khi hộ vệ trùng cái lần lượt biến thành trùng và dùng chính cơ thể của họ bảo vệ Claire ở giữa, Claire vẫn bị thương nhẹ, mặt mày hắn ta xám xịt, cốc cà phê cũng vỡ tan thành từng mảnh bột mịn.
"Hạ Lan! Tấn công trùng đực là tội chết! Nếu mày dám tấn công tao, mày chắc chắn sẽ chết!" Claire được hộ vệ trùng cái đỡ dậy, tức giận tống to.
Cố Minh Dạ không khách khí, nhắm chuẩn vào Claire, lại bắn ra một quả tên lửa khác.
Khói bụi bay tứ tung, trùng cái có thực lực không đủ mạnh dù biến thành côn trùng cũng không thể chịu được tác động của tên lửa, chết ngay tại chỗ.
Được chết một cách dứt khoát cũng là điều tốt, dưới khói thuốc súng, lại có thêm nhiều người bị gãy tay, gãy chân.
Hạ Lan thầm nghĩ, Claire thực sự ngu xuẩn đến không ngờ, chỉ cần chuyện xảy ra ở đây không được báo cáo lại cho Trùng tộc, chỉ cần Claire và tất cả trùng mà hắn ta mang đến đều chết ở đây, vậy sẽ không có trùng nào tiết lộ tin tức.
"Chỉ có người sống mới có tư cách quyết định." Cố Minh Dạ hét lên, đại khái nghĩ rằng con trùng đực này sớm muộn gì cũng sẽ phải chết, vậy chi bằng chọc hắn ta tức chết.
Claire thực sự rất tức giận, những hộ vệ trùng cái mà hắn ta mang theo đều là hộ vệ trùng cái cấp B, hộ vệ trùng cái cấp A thì không có khả năng đến làm hộ vệ cho hắn ta, hơn nữa hắn ta chỉ lái phi thuyền bình thường, không có bất cứ trang bị nào.
Trước khi hắn ta quyết định tới Viễn Tinh, hắn ta bao giờ nghĩ tới Hạ Lan sẽ phản khán, càng không nghĩ tới Hạ Lan sẽ có viện trợ.
Người trợ giúp cũng thật là hào phóng, giúp hắn ta ghi nhớ kĩ cái gọi là lấy hỏa lực áp chế đối phương, từng quả tên lửa loại nhỏ nối tiếp nhau được phóng ra, ngược lại Hạ Lan lại rất nhàn rỗi.
Nhưng cậu cũng không hoàn toàn nhàn rỗi. Claire mang theo rất nhiều hộ vệ, cậu cần phải tiêu diệt hết những trùng cái đó.
Nếu không phải vì bọn họ ở hai phe đối lập, làm sao Hạ Lan có thể bằng lòng dùng kiếm đối đầu với trùng cái này?
Cơ thể sau khi biến hình thành côn trùng của trùng cái bị vỡ thành từng mảnh, khẩn trương bảo vệ Claire ở trung tâm. Những hộ vệ trùng cái này cũng thực sự tuyệt vọng, bọn họ căn bản không thể đánh bại được một tinh hạm loại nhỏ cùng một con trùng cái cấp S.
Bọn họ chỉ có thể chờ đợi cái chết đến gần.
Nếu bọn họ không phải là hộ vệ của Claire, làm sao họ có thể muốn gây chiến với Hạ Lan? Đó chính là Hạ Lan, Thiếu tướng Hạ Lan, người được tất cả dân thường tôn sùng là thần thánh.
Tên lửa đan xen ánh sáng lạnh lẽo, xen kẽ nhau trong tại mảnh đất này. Không lâu sau, hàng chục trùng cái vệ binh bảo vệ Claire ngã xuống, chỉ còn lại một mình Claire bị thương.
Cố Minh Dạ đậu tinh hạm loại nhỏ, cầm súng đi ra ngoài, Hạ Lan không còn duy trì trạng thái hóa thành côn trùng, đối phó với một con trùng đực đã mất đi uy hϊếp, không cần thiết phải biến thành trùng.
“Hạ Lan, con khốn này dám ám sát trùng đực, mày sẽ không thể chết tử tế!” Claire nổi giận, trợn mắt mắng Hạ Lan.
Hạ Lan cụp mắt xuống, nhìn Claire đang giãy giụa hấp hối trông thật buồn cười, đột nhiên cảm thấy khá nhàm chán.
Đây là trùng đực của Trùng tộc, ngoài việc chiếm đoạt tài nguyên do trùng cái tạo ra, vênh mặt hất hàm sai khiến các trùng cái xung quanh, coi trùng cái như những công cụ hư hao mà chúng có thể tùy ý chơi đùa, Hạ Lan hoàn toàn không thể tìm thấy bất kỳ ưu điểm nào trong đám sâu mọt này.
Trùng tộc có trùng đực nào tốt không? Tất nhiên là có, nhưng thật đáng tiếc là cậu không gặp được họ.
“Claire, mày không nên dùng mạng sống của La Vi uy hϊếp tao.” Hạ Lan nhẹ giọng nói.
La Vi là bạn tốt của cậu, đồng thời là ân nhân của cậu. Họ vốn là hàng xóm.