Editor: sukiee
Tống Tu vẫn chưa nhìn khu bình luận của mình nữa, cậu đem điện thoại di động đặt ở bên cạnh gối đầu, an tâm nằm trên giường bệnh.
【666: Ký chủ, cậu không lo lắng sao? Cậu bây giờ là nhân vật bị ghét nhát toàn mạng.】
【Tống Tu: Không cần lo lắng, người bối nồi sẽ rất nhanh phải xuất hiện.】
Cậu nhớ rõ những tình tiết này, vô luận Lục Kỳ đem tin tức gì ném ra ngoài, nhiều lắm cũng là làm cho Hạ Tông có chút phiền toái, chỉ cần tin tức mấu chốt nhất không truyền ra ngoài, vậy còn có đường vãn hồi.
Giống như những tin tức này, Hạ Tông đích thật là phú nhị đại, hơn nữa còn thuộc loại vô cùng có tiền, nhưng nhà hắn cùng những gia đình bình thường khác cấu thành không giống nhau, tình cảm cha mẹ hắn cũng không tốt, cha nɠɵạı ŧìиɧ, mẹ có bệnh tâm thần.
Dựa theo nội dung kịch bản ban đầu, Tống Tu đích thật là trộm tài liệu của Hạ Tông, nhưng đó là bởi vì mẹ của Hạ Tông tìm được cậu ấy, lấy cái chết ra bức bách cậu.
Lúc trước mẹ Hạ Tông nói: "Ta biết cậu là đứa trẻ tốt, nhưng Hạ Tông nhà ta không thể cùng cậu trộn lẫn cùng một chỗ. Tống Tu, cậu rời khỏi hắn, ta cho cậu tiền, nếu cậu không rời khỏi hắn, ta liền tự sát, cậu cũng sẽ không muốn Hạ Tông hận cậu cả đời đi."
Hạ mẫu nói: "Cậu là một người lăn lộn khắp nơi trong vũng bùn, nhưng Hạ Tông là thiên chi kiêu tử, hắn không nên cùng cậu trộn lẫn một chỗ, nếu cậu thật sự yêu hắn, liền rời khỏi hắn, làm cho hắn hận cậu, làm cho hắn oán cậu, để cho hắn không bao giờ yêu cậu."
Kỳ thật cho dù không có Hạ mẫu vừa ra như vậy, Tống Tu cũng muốn tra Hạ Tông, lại không nghĩ tới vừa ngủ gật đã có người tới tặng gối đầu, vì thế cậu thuận nước đẩy thuyền, đem tư liệu của Hạ Tông trộm, bán cho Lục Kỳ.
Cậu biết rõ quan hệ riêng tư giữa Lục Kỳ và Hạ Tông, tuy rằng có mâu thuẫn, nhưng cũng không đến mức làm chuyện quá đáng.
Lại không nghĩ tới, lần này thuận nước đẩy thuyền dĩ nhiên sẽ trở thành cơ hội để lật bàn.
【Tống Tu: Bảo bối, tra một chút người mang tiết tấu công kích tôi là ai? 】
【666: Tra được, là mẹ của Hạ Tông. 】
【Tống Tu: Quả nhiên là bà ấy, bà ấy thật sự là rất phối hợp. 】
Tống Tu nhịn không được cười một tiếng.
Sau ba ngày ở bệnh viện, Tống Tu mới xuất viện, cậu vừa mới xuất viện, bên ngoài liền vây kín phóng viên, cơ hồ muốn đem micro dán lên mặt cậu.
Tiểu Đào cùng vệ sĩ gian nan mở đường cho cậu, mới đưa được cậu lên xe.
Tiểu Đào xoa bả vai đã phát xanh, hỏi: "Những phương tiện truyền thông này cũng quá đáng sợ đi, đều là cướp bóc sinh ra sao? Thân thủ nhanh nhẹn như vậy?"
Tống Tu bị lời nói của Tiểu Đào chọc cười, cậu dựa vào ghế dựa, cười nói: "Đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Cậu hẳn là may mắn lần này không gặp được fan của Hạ Tông, nếu không tôi sợ tôi lại phải vào bệnh viện."
Tiểu Đào vừa nghĩ tới sức chiến đấu đáng sợ của fan Hạ Tông, liền nhịn không được rùng mình một cái.
Ba ngày trước Tống Tu lên tiêu đề hot search, đây cũng không phải là mua hot search, là bị fan Hạ Tông mắng chửi đi lên, hiện tại nhiệt độ vẫn chưa giảm, bọn họ chỉ có thể cẩn thận làm việc.
Tiểu Đào nhớ tới tại trận chiến đấu thảm thiết kia, xen lẫn mấy fan của Tống Tu, giống như tiểu bạch hoa, ở trong một đám hoa bá vương cầu sinh tồn, cực kỳ đáng thương.
"I——"
Thanh âm chói tai vang lên, xe đột nhiên phanh lại, Tống Tu bởi vì quán tính, mạnh mẽ đυ.ng vào ghế trước, đau đến nhe răng trợn mắt.
"Làm sao vậy?" Cậu mở miệng hỏi.
Người lái xe nói: "Có người băng qua đường, giống như là ăn vạ."
Tống Tu:...