Edit: Thẩm Thiên Lăng
Buổi sáng, mặt trời từ từ ló rạng, mọi người đều tự động thức dậy, không biết có phải do khó được một lần ăn no, tinh thần đều không tồi.
Về phần bữa sáng, để giữ sức, Phong Dĩnh và Sở Thiếu Khuynh ra biển bắt mấy con cá liền lên bờ.
Sau khi mọi người ăn sáng xong, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Ba lô không lớn, nên chỉ mang theo những đồ vật cần thiết. Ba cái đựng quần áo, ba cái đựng đồ vật.
Mỗi người còn mang theo một ống tre đựng nước, tổ chương trình không cho nước, một đội viên giận dỗi tổ chương trình: Đạo diễn nói sau này vào rừng không cung cấp nước cho chúng tôi, không có nói bây giờ không cho, bây giờ tôi chuẩn bị, thì chính là của tôi.
Mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng xuất phát, phòng phát sóng trực tiếp được mở ra, khán giả điên cuồng ùa vào.
Khi nhìn thấy tất cả các thành viên trong đội, họ đều sửng sốt, khiến người chú ý nhất chính là Phong Dĩnh và Sở Thiếu Khuynh.
Phong Dĩnh cao hơn 1m9, đầu cắt cua, trên người mặc áo có mũ trùm đầu màu đen, quần dài màu đen và đôi bốt quân đội ôm sát bắp chân, tạo nên đường cong rắn chắc, đặc biệt mê người. Khuôn mặt thường tươi cười của hắn hiếm khi trở nên nghiêm túc, ánh mắt mang lạnh lẽo, giống như một con sói, rất đáng sợ.
Sở Thiếu Khuynh trên người mặc áo sơmi trắng, cổ áo lật lên, không cài hai nút trên cùng, để lộ xương quai xanh trắng nõn. Chiếc cà vạt màu xanh đen được kéo lỏng lẻo trên cổ, khiến anh trông đặc biệt tùy ý. Quần đen, áo sơmi để bên trong, dây lưng cùng màu cà vạt, chân đeo giày thể thao đơn giản. Bên ngoài khoác một chiếc áo gió màu đen, trên lưng anh là một cây gậy so với chiều cao của anh không sai biệt lắm, trên đầu dùng da rắn bọc lại, nhìn không ra là thứ gì.
Điều đó không quan trọng, quan trọng là, anh ấy thật đẹp trai aaaa.
(Anh thụ nhà mình mặc kiểu như này nhưng cà vạt xanh và giày thể thao nha mọi người.)
Anh chậm rãi bước tới, khuôn mặt tuấn mỹ mang theo ý cười, đôi mắt trong veo điểm một tia sáng, anh vung tay lên, mọi người theo đội ngồi lên xe. Ba chiếc xe mô tô bay dần rời khỏi mặt đất, xếp thành hình chữ A.
“Xuất phát.”
Theo mệnh lệnh, mô tô bay đi theo lộ trình đã đặt ra tối qua, tiến vào rừng nguyên sinh, khu rừng này chưa tình được khai phá qua, ngày đêm đều nghe được tiếng mãnh thú gầm gừ, mọi thứ đang chờ đợi bọn họ đối mặt trong ba tháng sinh tồn.