Về tới nhà không thấy ai cô để cam lên bàn rồi vào phòng tắm, Hạ An thì giờ này đi làm rồi là chuyện thường ngày nhưng sao lại không thấy Bạch Thiên Thanh đâu: "Không lẽ qua nhà An Đồng chơi rồi".
Sau khi tắm xong Hạ Vũ lên phòng Bạch Thiên Thanh xem nó có trỏng không kết quả không thấy ai cả.
Hạ Vũ gãi gãi cổ lấy điện thoại ra nhắn tin cho An Đồng hỏi xem Bạch Thiên Thanh có đang ở chỗ cô không.
Mắc một lúc lâu An Đồng mới nhắn lại bảo Bạch Thiên Thanh đang ở nhà cô, chuẩn bị đưa con bé về.
Hạ Vũ xem xong thì cũng không nhắn lại cô vào trong phòng đóng cửa lại, tiếp tục luyện tập trong không gian hệ thống của Tiểu Mãn.
Tầm nửa tiếng sau An Đồng đưa Bạch Thiên Thanh về mở cửa ra không thấy Hạ Vũ đâu, lại lên phòng cửa phòng bị khoá rồi.
An Đồng đứng trước cửa phòng gọi cô: "Hạ Vũ, cô ngủ rồi à?" Không thấy ai trả lời An Đồng quay lại nói với Bạch Thiên Thanh: "Vậy chị về trước đây, nhóc ngủ đi nhá".
Nói xong An Đồng xuống lầu đi về, Bạch Thiên Thanh đứng nhìn cửa phòng Hạ Vũ một chút rồi quay người đi vào phòng của mình.
Bạch Thiên Thanh xuống lầu tắm xong cô bé lại vào bếp xem xem có gì ăn không kết quả không có gì cả.
Có lẽ Hạ An bữa nay không có nấu cơm, Bạch Thiên Thanh mở tủ ra trong đó vẫn còn vài gói mì cô bắt ấm nước lên sau đó trụng mì ăn.
Ăn xong Bạch Thiên Thanh rất ngoan ngoãn mà rửa úp lên sóng chén, Bạch Thiên Thanh đang lấy nước uống thì Hạ Vũ đi xuống trên người nhễu nhãi mồ hôi do cô luyện tập lúc nãy.
Nhìn thấy Bạch Thiên Thanh cô hơi nhíu mày rồi lại vào phòng tắm một lần nữa, ra ngoài thì không thấy Bạch Thiên Thanh đâu.
Lại nhìn trên bếp và nồi cơm hôm nay bà ấy không nấu cơm, Hạ Vũ mở tủ lạnh ra xem coi có gì ăn được không thì thấy còn một ít thịt được ốp sẳn.
Mở tủ lấy hai gói mì tôm bắt nước lên rồi chiên vài miếng thịt, chiên thịt xong cô cắt miếng thịt ra bắt đầu sào mì.
Sào xong lại để ra hai cái dĩa một cái cho cô một cái cho Bạch Thiên Thanh, cô lên phòng nó do dự không biết nên kêu nó ra ăn hay không, đúng lúc này Hạ An về tới bà cũng có mua đồ ăn về nữa.
Hạ An: "Hạ Vũ, Thiên Thanh...." Hạ Vũ nghe bà ấy gọi liền đi xuống trước bà đưa cho cô một hộp cơm vẫn còn nóng.
Hạ Vũ nhìn bà nói: "Chuyện là con có sào mì rồi nên hai hộp cơm này, mẹ với con nhóc kia ăn đi...." Nói Hạ Vũ vào bếp dồn dĩa kia vào dĩa của cô rồi ra đưa cho bà xem: "Con ăn mì được rồi".
Hạ Vũ cười cười rồi đem lên phòng ăn vừa lúc chạm mặt với Bạch Thiên Thanh đang đi xuống, cô cũng không nói gì cứ thế đi lên phòng.
Bạch Thiên Thanh đi xuống Hạ An liền đưa cho cô một hộp cơm: "Hôm nay dì không nấu cơm chắc con cũng chưa ăn gì nhỉ..." Bạch Thiên Thanh cầm lấy hộp cơm Hạ An cười nói: "Con ăn trước đi, dì đi tắm đã".
Bạch Thiên Thanh ngồi trên bàn từ từ ăn cơm, Hạ Vũ trên lầu đối diện với dĩa mì cô làm mà không muốn ăn một phần là do nó nhiều một phần là do nó mặn cô ăn không nổi.
Cả Tiểu Mãn chỉ thử một đũa nó liền nhã ra: "Bộ cô nấu ăn không nếm à, mặn như muối thế sao mà ăn!!!" Đối với lời nói của nó Hạ Vũ rất thản nhiên mà hỏi: "Nấu ăn thì phải nêm nếm à?"
Tiểu Mãn sốc tới nổi bay màu luôn rồi nó không ngờ kí chủ của nó lại có thể nói ra một câu như thế: "Nấu ăn không nêm nếm thì còn gọi là nấu ăn sao!!!! Nữa cô lấy chồng mà nấu cú này thì bà mẹ chồng trả về nơi sản xuất liền đó.
Ai vô phước lắm mới lấy được cô".
Hạ Vũ nhíu mày: "Chẳng phải chỉ là nấu ăn thôi sao học là được rồi" Tiểu Mãn thở dài: "Vậy trước tiên cô xử lý dĩa mì như mặn như biển của cô đi".
Hạ Vũ nhìn dĩa mì đầy buồn rầu: "Bỏ thì uổng phí quá mà ăn thì không nổi..." Đột nhiên Hạ Vũ nghĩ tới An Đồng đúng rồi chẳng phải cô có một người bạn thân sau.
Hạ Vũ lập tức điện cho An Đồng: "Này Đồng Đồng cậu ăn cơm tối chưa vậy?" An Đồng nói vẫn chưa nụ cười trên môi Hạ Vũ càng thêm mất nhân tính: "À chuyện là tao có làm một ít mì sào mà lỡ tay làm nhiều quá nên ăn không hết ấy mà, ăn giúp tao nhé"
An Đồng cũng không nghĩ nhiều liền đồng ý dù sao cô cũng lười phải nấu ăn vốn định đặt đồ trên mạng về ai ngờ Hạ Vũ gọi, nghe cô đồng ý Hạ Vũ liền vui vẻ cô để vào một cái hộp nhỏ bỏ vào bọc cột lại đàng hoàng rồi phóng lên xe chạy tới nhà An Đồng.
Tới nơi Hạ Vũ bấm chuông thì An Đồng ra mở cửa cô đưa đồ ăn rồi sẵn tiện nói vài câu tầm ba mươi phút sau mới đi về.
Về nhà thấy Hạ An và Bạch Thiên Thanh vẫn đang ngồi xem phim cô dựng xe xuống rồi nói với Hạ An: "À đúng rồi, lúc chiều con có mua cam để trong tủ lạnh ấy có uống thì lấy uống đi nha" nói xong cô lên phòng.
Một lúc lâu sau Bạch Thiên Thanh lên phòng làm bài tập, chỉ còn Hạ An ở đó xem phim xong thì bà cũng lên ngủ.
Hạ Vũ tập mệt quá nên vừa nằm xuống đã lăn ra ngủ Hạ An cũng ngủ, chỉ còn Bạch Thiên Thanh vẫn đang thức làm bài tập đáng lí ra hồi chiều cô đã làm xong rồi nếu không tại An Đồng kéo qua nhà cô ấy chơi thì bây giờ cũng không cần thức làm a.
Nữa đêm đang ngủ Hạ Vũ đột nhiên nghe một tiếng soảng rất lớn như tiếng thứ gì đó vỡ vậy cô mở mắt ra thì thấy một tên mặt đồ đen cô tưởng đâu có trộm định lại tóm hắn đưa lên phường.
Ai ngờ cô vừa bước lại hắn liền hốt mấy mảnh kính dưới đất ném về phía cô theo phản xạ Hạ Vũ lấy hai tay che đầu mình lại nên mấy mảnh kính đâm vào tay cô, có vài cái thì chỉ sựt qua tuy không sâu nhưng máu chảy khá nhiều.
Vốn định đuổi theo hắn nhưng hắn chạy mất rồi, Hạ An và Bạch Thiên Thanh nghe tiếng động lớn từ phòng cô liền chạy qua.
Chỉ thấy Hạ Vũ đứng nhìn về phía cửa sổ bị vỡ lại nhìn mấy giọt máu nhỉu tỏng tỏng dưới sàn Hạ An xanh cả mặt mài đưa mắt nhìn lên tay Hạ Vũ thì thấy tay cô đầy màu thấm ướt cả cổ tay áo.
Nhìn thấy Hạ Vũ và Bạch Thiên Thanh cô mới nhớ ra chuyện mình bị thương nhìn xuống cái tay đầy máu lại ngước nhìn hai người mặt mài tái mét đứng trước cửa nói: "Không sao, chỉ hơi đau một chút thôi mà với lại cũng không cắt sâu lắm".
Hạ An thì quýnh quáng đi tìm băng gạt và chai nước khử trùng Bạch Thiên Thanh thì đi lại cầm cái tay đang chải máu của cô nó cởi cái áo đang mặc trên người cầm máu cho cô, hành động của nó làm cô khá hoang mang: "Không cần dùng nguyên cái áo đâu...."
Sau đó dìu cô xuống phòng khách cho Hạ An xử lý vết thương còn mình thì cầm một cái bọc lên phòng cô dọn mấy mảnh kính vỡ xong thì lau sạch máu trên sàn.
Ở dưới Hạ An vẫn còn đang khử trùng cho cô dù đau lắm nhưng không dám hét đột nhiên Hạ An lỡ trượt tay làm đổ chai nước khử trùng vào tay cô.
Hạ Vũ cắn tay còn lại của mình âm thầm chịu đựng cơn rát do chai nước khử trùng mang lại, cô tự trấn an bản thân không sao không sao chỉ là sơ thôi ấy mà nhiều khi bà ấy sợ máu nên mới vậy, bà ấy tuyệt đối không cố ý.
Luây huây một lúc mới băng bó xong tuy nhiên ngày mai vẫn phải đến bệnh viện để gắp mấy vụn kính nhỏ ra.
Sau đó Hạ An hỏi có chuyện gì xảy ra Hạ Vũ liền nói: "Ăn trộm thì phải" Bạch Thiên Thanh liền nói: "Nếu vậy thì nguy hiểm lắm hay chị qua phòng ngủ chung với em đi, dù sao cửa sổ cũng bể rồi không an toàn lắm".
Hạ Vũ định từ chối nhưng Hạ An cũng khuyên cô nên qua phòng Bạch Thiên Thanh ngủ, vậy nên lời từ chối của cô thất bại.