L O V E D (Lichaeng)

Chương 6: Phía sau em (Jensoo)

Sau khi vết thương thành công được khâu lại cũng là lúc Lisa kiệt sức ngã xuống. Miệng cô vương đầy vết máu, trông vô cùng kinh hoàng. May mắn, đội cứu trợ từ trụ sở đã tới kịp thời.…Cả hai được đưa đến khu cấp cứu rồi chuyển về phòng hồi sức. Trong trụ sở có trang bị một nơi rất rộng lớn chuyên việc cứu thương cho các Đặc nhiệm. Chỗ này rất quy mô, so với một cái bệnh viện tỉnh cũng không hề thua kém.

Yoo Ryu Mason nghe tin con gái bị tấn công vội vã chạy đến trụ sở. Nhìn đệ tử cưng quý và con gái rượu của mình nằm im bất tỉnh, ông suýt không giữ nổi bình tĩnh. Woon Gayui đã bị gô cổ rồi đưa đến phòng giam đặc biệt để tra hỏi thông tin, nghe bên đội điều tra nói, hắn đã chống cự rất mãnh liệt, làm bị thương một Đặc nhiệm đang trong quá trình thực tập. Họ chỉ có thời gian 24 giờ để đào bới manh mối từ hắn, đúng 24 giờ sau, họ sẽ phải trục xuất con quỷ trong người Gayui ra và giao cho cảnh sát xử lí. Đặc nhiệm không thể ngược đãi hắn bởi vì Woon Gayui vẫn mang hình hài con người nhưng dường như tâm trí hắn đã không còn nhân tính nữa rồi. Hắn bị quỷ xâm chiếm thân xác quá lâu, vả lại, bản tính hắn cũng không phải loại tốt đẹp gì. Vì vậy mà dẫn tới, sau này sẽ chẳng thể làm một con người bình thường nữa.

——————

Một vài Đặc nhiệm cũng thân thiết với bọn họ cũng nhanh chóng tìm tới. Họ đều là do một tay Yoo Ryu Mason đào tạo.

Jisoo ngồi ngoài cửa phòng bệnh, cũng không vào trong thăm hỏi. Cô rút trong túi quần ra một hộp thuốc, chọn một điếu, suy nghĩ một chút rồi lại lặng lẽ mang chúng lên sân thượng. Đây là khu vực bệnh viện, không nên vô ý thức. Jisoo đứng trên sân thượng, một tay cầm thuốc, một tay chống lên thành lan can. Bóng hình cô mờ ảo lẫn trong khói thuốc. Hình ảnh ban nãy như tấm gương đưa Jisoo về quá khứ…

“ Không thể được nữa rồi, người nhà bệnh nhân, có ai tình nguyện hiến tuỷ cho cô ấy không?! “

Không gian im ắng, chẳng ai lên tiếng đáp lại, bác sĩ dường như sắp nổi điên:

“ Rốt cuộc các người có muốn cô ấy sống không vậy?! ‘“

“ …Tôi! Tôi có thể hiến tuỷ cho cô ấy không? “

“ Cô bé này… “

“ Tôi đủ 18 tuổi rồi! Tôi có thể chứng minh!”

“ Vậy…cứ lấy tuỷ trước đi, chứng minh…có thể để sau “

“ Này, Jisoo - Lisa đưa tay kéo cô lại - “ Mày, mày đã đủ 18 tuổi đâu?! Lỡ có chuyện gì thì sao? Giấy tờ thì có thể làm giả, nhưng mạng sống thì không!! “

“ Tao ổn, Taeri unnie nói có thể làm được - Jisoo vỗ vai Lisa trấn an - Mất một miếng tuỷ thôi mà, không chết được. Khả năng hồi phục tận 98,5% lận, không phải sao? “

… Nhưng chẳng ai ngờ được, mọi việc không nằm trong dự tính của Jisoo. Số tuỷ cô hiến không hề ít chút nào, sức khoẻ cũng suy nhược từ đó. Nhưng chuyện đáng sợ hơn là, dù đã vô cùng cố gắng…Jisoo không thể nào sử dụng súng được nữa kể từ ngày đó.

Ai cũng biết, Jisoo rất thích bắn súng, sở trường của cô cũng là môn ấy. Hình ảnh cô xông pha cứu người với khẩu súng ngắn trong tay đã trở thành biểu tượng trong lòng mỗi người ở Trụ sở khi đó. Thế nhưng, sau khi hiến tuỷ ở tay, cánh tay đó đã không thể nào chịu được lực dội ngược do súng tạo ra. Thứ lực mà ngay cả một đứa trẻ lớp 1 cũng có khả năng giữ được. Cô cũng không thể dụng quyền hay Boxing khi chiến đấu như ngày trước. Từ đó, Jisoo đã phải tập sử dụng ngân châm, Lisa rất quan tâm tới Jisoo, biết cô buồn, Lisa cũng luyện ngân châm thuật cùng Jisoo. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó, trong một lần chiến đấu, Jisoo bị một tên quái nhân bẻ gãy tay còn lại, cánh tay duy nhất còn lành lặn. Mọi thứ như sụp đổ trước mặt cô, di chứng để lại cũng như cánh tay đã từng hiến tuỷ kia, vô lực.

Jennie tiếc làm sao đến bây giờ vẫn chưa biết chuyện này. Nàng chỉ biết, khi trước nàng bị gia tộc vứt bỏ, chính Jisoo đã luôn bên cạnh an ủi nàng. Cô ấy giống như mùa xuân ấm áp, xua đi bao sự lạnh lẽo. Sau vụ tai nạn khiến Jennie phải vào Quỷ môn quan một lần, cả hai vẫn thân thiết như trước. Nhưng bỗng một ngày, một người nào đó được nàng nhận định là người đã từng hiến tuỷ cho nàng khi xưa tìm đến. Đối với việc này, chính bệnh viện năm xưa cũng xác nhận. Jisoo đi tìm ông bác sĩ kia, người đã từng chữa trị cho Jennie, muốn hỏi cho ra lẽ, kết quả lại nghe được tin ông ta từ lâu đã bị cách chức, bây giờ cũng không biết đang ở đâu.

Chàng trai kia tên là Kim Taehyung, cũng trạc tuổi bọn họ. Sau một thời gian qua lại, Jennie và người này đã trở thành người yêu của nhau. Họ có những khoảng thời gian rất mặn nồng. Jisoo vẫn vậy, luôn ở phía sau hướng về nàng mà bảo vệ, không một lời oán trách, than vãn. Nhưng có một hôm, cô phát hiện ra, Taehyung ở nơi khuất mắt Jennie mà nɠɵạı ŧìиɧ. Jisoo đã nói điều này cho Jennie nhưng nàng không tin. Khoảng thời gian đó, cả hai đã dằn vặt nhau rất đau đớn. Đặc biệt là Jisoo. Cho đến khi được tận mắt nhìn thấy, Jennie chỉ có thể ở trong lòng Jisoo khóc đến ngất đi. Cô đau lòng đến mức ốm nặng vài hôm thế nhưng vẫn luôn ở bên cạnh săn sóc cho Jennie. Từ đó cho tới bây giờ, cả hai thân càng thêm thân nhưng cũng vì vậy mà mối quan hệ ngày càng xa chữ “tình yêu”. “Đã là bạn thân mà còn là đồng giới, muốn đến bên nhau còn khó hơn lên trời” - rất đúng…

End.