Sau trận đấu, hai trường quyết định sẽ có một buổi tiệc giao lưu dành cho học sinh. Nhưng ngoài hai đội bóng, không phải ai cũng được tham gia. Họ phải có thư mời do thành viên đội tận tay đưa thì mới được vào dự tiệc. Nơi tổ chức là phòng hội trường ở tầng thứ 9 của trường Ryoshei. Căn phòng này rất rộng, có đủ không gian cho khoảng 100 người. Ngày diễn ra được ấn định, là ba ngày sau trận đấu.
Lisa và Jisoo cầm một xấp thiệp mời trong tay. Với tài ngoại giao của Jisoo, đống thiệp kia nhanh chóng vơi hết. Riêng về Lisa, dù có cố tranh giành lắm, cô cũng chỉ đưa được một cái cho Minhee và một cái cho Taeri. Cô chống cằm suy nghĩ, còn ai mà mình quen không nhỉ? Bambam thì Jisoo giành đưa trước mất rồi còn đâu…
A, Đúng rồi!
Lisa cầm xấp thiệp đi đến bên cạnh bàn Chaeyoung, đúng lúc nhìn thấy, Gayui cũng đang định đưa thiệp cho nàng.
Chết tiệt!!!
Chaeyoung thấy cô thì rất vui vẻ, mắt sáng lên. Nắm bắt thời cơ, cô vội lên tiếng:
- Chaeyoung
- Dạ? - Nàng từ tốn đứng dậy, đi đến bên cạnh Lisa. Cô ra hiệu bảo nàng sang chỗ cô.
- Ừm…tôi cũng không quen biết ai - Lisa sờ soạng túi quần, lấy ra - Em có muốn đi dự buổi tiệc này cùng tôi không?
———————
Nhìn mình trước gương, Lisa hài lòng gật đầu. Dù gì cũng chỉ là buổi tiệc của học sinh, vẫn là đơn giản hoá một chút. Hôm nay, cô mặc áo thun xám và quần dài đen, chuẩn bị cho công cuộc “tàng hình” trong bữa tiệc.
…Đến nơi, mọi thứ đã sẵn sàng bắt đầu, MC nói vài lời vô nghĩa, rồi cả hội trường tắt đèn, mọi người nhập cuộc. Lisa tìm Jisoo nhưng lại thấy cô nàng đứng giữa một nhóm nữ sinh đang vây quanh xin chữ kí, cô lắc đầu, quay đi.
Đành uống một mình vậy.
Lisa nhìn những chai Strongbow trên bàn, chán nản thở dài. Cô đi một vòng, rốt cục cũng tìm thấy được một khu đồ uống có phục vụ rượu. Oder một chai, tìm góc khuất nhất, ngồi xuống.
Xung quanh tiếng cười nói vang vang nhưng dường như nó không ảnh hưởng một chút gì đến Lisa. Cô đã quen với điều này rồi.
Lisa nhác thấy Gayui đang đứng cùng Chaeyoung, cô bất ngờ, hắn trông thân thiện hơn hẳn so với vài ngày trước. Lisa có chút lo lắng, dù gì, Chaeyoung cũng không có pháp lực, Jisoo nói, nàng từ nhỏ đã bị Oh Kang Ho - người vốn là ba ruột nàng vô hiệu hoá năng lực thi pháp. Tuy vậy, vẫn có võ công trong người, ít ra cũng có thể tự phòng bị đôi chút…Kế bên hai người còn có học bá Chanyeol. Nghe nói anh ta là một trong Thập toạ kì nhân gì đó của trường, tóm lại, rất lợi hại. Khoa anh ta học không cùng với Chaeyoung, Chanyeol chuyên về lĩnh vực Sáng tạo kịch bản và Đạo diễn phim ảnh. Cuối cấp 3, có thể như vậy đã là không giống người bình thường lắm rồi. Người ta còn truyền tai nhau, nếu đem một sinh viên ưu tú của đại học thành phố so sánh với Chanyeol trên bàn cân, thì kết quả vẫn luôn nghiêng về một phía - Park Chanyeol.
Cô uống chậm rãi, đầu quay cuồng với những chuyện quá khứ không mấy tươi đẹp. Chớp mắt đã hơi không tỉnh táo. Cảm giác đau đớn vẫn còn đó, những hình ảnh đẫm máu, tiếng chửi rủa vang vọng đâu đây…
…Không biết từ bao giờ, nhóm ba người kia đã không còn ở đó…
Lisa ngẩng đầu nhìn, ở cuối cầu thang, có hai bóng người đang giằng co nhau. Cô nhíu mày, vỗ mặt thanh tỉnh, muốn đến xem có chuyện gì xảy ra. Nhưng,
Khi ra đến nơi, không còn thấy ai, Lisa linh cảm có chuyện không lành, vội nhìn xung quanh, bỗng gót giày chạm phải gì đó. Cô cúi người nhặt lên, là một chiếc lắc tay. Có chút quen…
Là của Chaeyoung!
Lisa nghiến răng, hỏi một người gần đó về hướng rồi chạy đi. Cô vừa đưa mắt tìm kiếm vừa gọi cho Jisoo.
- Alo? Sao thế? - Jisoo giọng ngà ngà say, hỏi
- CHAEYOUNG MẤT TÍCH RỒI!
Jisoo hốt hoảng, vội hỏi đầu đuôi.
- Tao không biết, chỉ nhớ là, ban nãy em ấy còn đứng cùng Woon Gayui và Park Chanyeol. Lúc tao quay lại nhìn, đã không thấy đâu nữa.Tao linh cảm có chuyện không lành!! - Lisa thở hồng hộc, gấp gáp nói. Cô đang đứng ở dưới sảnh trường với hi vọng sẽ bắt gặp ai đó đi ra từ thang máy.
- Tao biết rồi! Không phải trong toà nhà này đâu, là phía sau trường, phía sau trường! Ở đó rất vắng! Mày mau đi tìm đi, tao sắp xuống tới nơi rồi. Tao sẽ tìm ở các phòng học tầng trệt!
Lisa lo đến trên trán nổi hắc tuyến, nắm chắc chiếc lắc tay, nhét vào túi. Cô vô thức lẩm bẩm:
- Chaeyoung…
———————
Ở một nơi khác, trong căn phòng tối đen như mực, chiếc đèn pin của điện thoại le lói chiếu lên gương mặt xinh đẹp nhắm nghiền mắt, nằm trên ghế sofa cũ nát.
- Park Chaeyoung - Một giọng nói trầm khàn vang lên - Cuối cùng mày cũng chịu nằm yên rồi… - Trên tay hắn, một con dao vẫn còn dính máu.
Ban nãy, Woon Gayui đã chuốc thuốc Chaeyoung, đưa nàng ra sân sau của trường, trong một nhà kho dụng cụ thể dục cũ. Ngờ đâu, nửa đường nàng tỉnh dậy, chống cự. Hắn tức điên, đâm Chaeyoung một nhát vào bụng. Không sâu, nhưng ra rất nhiều máu. Nhìn thấy dòng chảy màu đỏ đó, cơn thèm ăn của hắn đạt đến đỉnh điểm, nắm chắc con dao trong tay, tiến về phía ghế sofa, lòng trắng chuyển đỏ ngầu nhìn Chaeyoung bất tỉnh nằm đó.
Bỗng một giọng nói từ bên ngoài truyền vào, là của chú bảo vệ. Ánh mắt hắn nhanh chóng trở lại bình thường, bỏ dao xuống. Nhiệm vụ lớn vẫn chưa thành, không thể để lộ sơ hở.
- Này, có ai trong đó hả - Người đàn ông trung niên dùng đèn pin rọi qua khe cửa, nói to.
Không thể trốn tránh, hắn đành mở cửa, dùng thân che giấu điều bên trong. Nhưng khi mở ra, không thấy ai cả. Woon Gayui nhíu mày. Chợt thái dương lạnh toát rồi một cú đấm giáng xuống…
*Rầm*
Lisa đánh liên tục vào hắn ta, bỗng nghe bên trong có tiếng thều thào:
- Li…Lisa…
Cô buông tay, dùng ngân châm phế tạm thời cơ thể hắn, rồi chạy vội vào phòng. Không ngờ, một cảnh tượng đau lòng chờ đợi cô. Máu chảy lênh láng dưới sàn, Chaeyoung thoi thóp thở. Tim Lisa như ngừng đập.
Cô cố gắng nén run rẩy, cẩn thận bế nàng lên. May mắn, đám người Jisoo, Minhee và Taeri đã kịp thời chạy tới. Họ nhanh chóng ý thức tình hình, bắt đầu hành động. Taeri trải khăn y tế tiệt trùng ra một tấm đệm trong phòng, Minhee lấy đèn chuyên dụng và dụng cụ giải phẩu ra. Trán ai cũng đổ một tầng mồ hôi, đây là thương vong đầu tiên trong nhiệm vụ của bọn họ. Mọi chuyện đang dần bắt đầu. Jisoo gọi một cuộc điện thoại, thông báo về trụ sở. Minhee lần lượt nhìn Lisa và Jisoo, cả hai hiểu ý, gật đầu. Jisoo ra ngoài canh giữ, Lisa ngồi xuống, điều khí, truyền Chân khí cho Chaeyoung, bảo toàn thân thể và Nguyên khí của nàng. Minhee cầm máu, Taeri tiêm thuốc.
Mắt mở to, từng bước chữa trị cho nàng. Nhưng vết thương không phải là mấu chốt.
- Không đủ máu rồi! - Minhee gần như sắp khóc, nhìn Chaeyoung nằm bất động.
Lisa đang truyền Chân khí, khoé miệng cô bắt đầu xuất hiện vết máu, pháp lực sắp cạn kiệt. Nghe lời Minhee nói, Lisa cảm giác như ai đấm vào tai. Cô buông tay, thở không ra hơi, run giọng nói:
- Không còn cách gì sao, trụ sở không cử người về kịp sao?!
- Không, còn, còn một cách -Taeri bỗng nói - Trực tiếp truyền máu.
Lisa lập tức hiểu ra, dùng tay thi pháp, biến ra một luồn ánh sáng đỏ chói, tự đánh vào bụng mình.
*Phụt* một ngụm máu không tự chủ bị phun thẳng ra ngoài.
-LISA! - Minhee mở to mắt - Em làm gì vậy!?
Cô không nói gì được nữa, từ từ hạ người, dùng máu của mình truyền qua cho Chaeyoung bằng miệng. Taeri và Minhee cảm thấy không ngăn được nữa, cách duy nhất họ có thể làm là tiếp tục chữa trị.
Mặt Lisa dần trắng bệch đi vì thiếu máu, một tay cô nâng cằm nàng, một tay đã phải chống xuống sàn để trụ vững…
End