Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Đạo, Tu Tiên Giới Bị Chơi Hỏng Rồi

Chương 17

Lương Thiên Trọng chết trân tại chỗ, linh khí ngưng tụ trên tay thoáng chốc biến mất vô tung vô ảnh.

Đệ tử của ông ta với phu nhân của ông ta??

Không thể nào!!

Ông ta cười lạnh một tiếng, không hề nghi ngờ chính mình phu nhân cùng đệ tử.

Phu nhân của ông ta dịu dàng xinh đẹp, tu vi cao thâm, tình cảm sâu đậm với ông ta. Đệ tử của ông ta thì coi ông ta như phụ thân, tôn sư trọng đạo, vô cùng hiếu thuận.

Tô Li tập trung cả thể xác lẫn tinh thần để hóng hớt, ánh mắt rạng rỡ, hoàn toàn không để ý đến những thứ xung quanh:

[Lương phu nhân đối với Tề Vũ quả thực không tệ, vậy mà lại cho hắn ta Thiên Ti Tuyến để Tề Vũ may vá quần áo!]

[Ôi chao, còn là Lương phu nhân tự tay thêu thùa.]

[Còn ai có thể nghi ngờ bọn họ không phải là lưỡng tình tương duyệt, nguyện ý kết tóc se duyên?]

Lương Thiên Trọng đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Tề Vũ.

Ông ta nhìn chằm chằm Tề Vũ đang không ngừng giãy giụa, sợi tơ lộ ra từ trong áo khiến sắc mặt ông ta trở nên xanh mét.

Thiên Ti Tuyến này vô cùng cứng cỏi, lại có khả năng phòng ngự và công kích vô cùng lợi hại, cực kỳ khó kiếm được.

Ông ta là chưởng sự của Diệu Đan Phong, cũng chỉ ngẫu nhiên giành được một lần, đã đưa toàn bộ cho phu nhân của mình.

Làm sao có thể xuất hiện trên người đệ tử của ông ta được??!!

Chẳng lẽ bọn họ thật sự……

Sao có thể!!

Phu nhân của ông ta có thể nhìn trúng kẻ tu vi thấp kém, bắt cá ba bốn tay, nhân phẩm tồi tệ này sao!!

Giọng nói từ trên trời giáng xuống đến như đang trả lời ông ta.

[Lương phu nhân xinh đẹp mạnh mẽ, sao lại lén lút với Tề Vũ chứ?]

[Hóa ra là bởi vì hắn…]

[Kỹ năng trên giường cực kỳ tốt!!]

Tin tức này như một búa tạ giáng mạnh vào đầu ông ta, khiến ông ta choáng váng, một búng máu trào lên ngực, cả người lảo đảo hai bước không kiềm chế được.

Phu nhân của ông ta hiền lương thục đức, sao lại có thể vì chuyện này...

Chắc chắn là tên tiểu nhân Tề Vũ này đã mê hoặc phu nhân của ông ta, ông ta nhìn Tề Vũ với vẻ mặt lạnh lùng, như nhìn một người chết.

Giọng điệu của giọng nói từ trên trời giáng xuống càng thêm phấn khích:

[Chậc chậc, Tề Vũ ngày hôm qua còn hỏi sư mẫu, ở trên giường hắn ta với sư phụ ai tốt hơn.]

[Sư mẫu trả lời…]

[Trong chuyện này không biết ai mới là sư phụ!! Ha ha ha!!]

"Phốc ——"

Lương Thiên Trọng rốt cuộc nhịn không được, phun ra một búng máu.

Tề Vũ nhìn Lương Thiên Trọng phun máu tươi, mắt trợn trừng, mà cảm động không sao tả xiết.

Sư phụ trước nay luôn vui buồn thất thường, hôm nay lại vì hắn ta mà tức giận đến mức hộc máu!

Trước kia hắn ta còn nghi ngờ sư phụ lợi dụng mình, thật sự quá không nên!

Ả yêu nữ này, đối mặt với sự thịnh nộ của chân nhân Kim Đan, lần này ả chết chắc rồi!

Ngay lúc Tề Vũ tưởng tượng ra Tô Li sẽ chết thảm như thế nào, thì hắn ta nhìn thấy một luồng linh khí khủng bố lao thẳng về phía mình.

Hắn ta kinh ngạc bị linh khí đánh trúng, trực tiếp tạo ra một hố lớn hình người trên mặt đất.

"Sư phụ, người..." Đánh sai người rồi?

Tô Li lôi kéo Bạch Tử Vân vẫn chưa hoàn hồn, nhanh chóng lui về phía sau vài bước, để lại cho bọn họ không gian "giao lưu" thoải mái.

Nàng nhìn dáng vẻ thê thảm của Tề Vũ đang quỳ rạp trên mặt đất, trong lòng hả hê:

[Ha ha, đánh nhau rồi sao?]

[Có phải Lương Thiên Trọng phát hiện ra linh bảo trong túi trữ vật của Tề Vũ? Khụ khụ, không ít là do phu nhân của ông ta cống hiến nhỉ?]

[Cũng phải, lén lút qua lại thì thôi đi, còn lấy đi không ít bảo bối, hèn gì Lương Thiên Trọng tức giận.]

[Để ta xem nào, có mặc sương thảo, cửu hàm tráo, còn có ngũ phẩm ngưng tuyền đan mà Lương Thiên Trọng mấy ngày trước tốn sức luyện thành…]

[Ghê gớm thật đấy, Tề Vũ sắp giàu hơn cả sư phụ hắn rồi?]