Cực Phẩm Nữ Thượng Thần

Chương 58

Nghe thấy hội trưởng Ngô Ngữ nói vậy, công chúa Linh Lung không nén được lửa giận: “Ngô hội trưởng, nói như thế là sao, trước đó ông đã đồng ý với phụ hoàng của ta thu nhận ta làm đồ đệ. Hơn nữa nơi này chính là địa bàn của Cổ Nhạc quốc chúng ta, liên minh Đan Sư của các người còn đang ở trong địa giới của Cổ Nhạc quốc đó!”

Cái này gọi là gì nhỉ, cái này gọi là uy hϊếp, ấy mà trò uy hϊếp này khiến gương mặt già của Ngô Ngữ hoàn toàn trầm xuống một lúc.

Thủy Thiên Nguyệt nhận ra, hai mắt khẽ chớp, rồi nở nụ cười: “Chuyện đó... Nếu mấy vị muốn tới nhà ta tối nay, vậy Thiên Nguyệt và đệ đệ xin phép về trước thông báo với phụ thân, cũng tiện thể chuẩn bị một chút!”

Nói xong, Thủy Thiên Nguyệt kéo Thủy Nhiễm Trần, gật đầu với Ngô Ngữ, Lệ Vạn Sầu, gia gia của Đan Thần, Đan Thần và Nghiêm Tung một cái rồi xoay người rời đi.

“Ây, Thiên Nguyệt muội muội, Nhiễm Trần đệ đệ, sao mà tỷ tỷ vừa mới về, hai người đã muốn đi rồi. Chuyện này khiến người mang danh tỷ tỷ ta đau lòng lắm đấy!” Thủy Thiên Nguyệt và Thủy Nhiễm Trần vừa mới đi ra khỏi cửa lớn của Bích Thủy Hồng Chước liền gặp Yến Bích Thủy mới trở về.

Nhìn Yến Bích Thủy, rõ ràng một nữ nhân diêm dúa lòe loẹt lại cố tình làm ra vẻ thiếu nữ Tây Thi ôm ngực. Nhìn đám nam nhân xung quanh kìa, hai mắt nhìn về phía Yến Bích Thủy đều sáng rực lên. Khóe miệng của Thủy Thiên Nguyệt không khỏi co giật vài cái. Trong lòng tự nhủ, đại tỷ, tỷ có thể đáng yêu hơn một xíu được không; nhưng ngoài miệng lại bảo: “Ôi Bích Thủy tỷ tỷ, không được rồi, tối nay trong nhà có khách, Thiên Nguyệt và đệ đệ còn phải về trước để chuẩn bị nữa!”

“Ồ, có khách?” Yến Bích Thủy nở một nụ cười thật ngọt: “Vậy tỷ tỷ cũng có thể được tính như một vị khách không?”

“Trời, nếu như Bích Thủy tỷ tỷ muốn đến, tất nhiên Thiên Nguyệt sẽ rất hoan nghênh rồi!” Thủy Thiên Nguyệt nói, khiến nụ cười trên mặt Yến Bích Thủy càng thêm rạng rỡ, nhưng câu nói kế tiếp của Thủy Thiên Nguyệt lại khiến vẻ tươi cười của nàng ta trở nên cứng đờ: “Bích Thủy tỷ tỷ, ba ngày nữa Thiên Nguyệt phải tham gia dạ yến hoàng gia, bốn ngày nữa chính là đại hôn của Thiên Nguyệt. Nhưng mà tất cả mấy chuyện này, Thiên Nguyệt còn chưa kịp chuẩn bị...”

Trong lòng Yến Bích Thủy hiểu rõ, Thủy Thiên Nguyệt đang lừa mình vào tròng, nhưng hiện giờ nàng ta cố tình để Thủy Thiên Nguyệt lừa: “Ngày nào muội muội cũng bận như vậy, hơn nữa Thủy tể tướng còn phải lo cho dân cho nước. Chuyện thế này cứ giao cho tỷ tỷ làm đi. Yên tâm, tỷ tỷ nhất định sẽ khiến cho muội muội hài lòng trăm phần trăm! Đương nhiên, chỉ cần muội muội không quên cho tỷ tỷ mấy đại hoàn đan bán đấu giá là được rồi!”

Đương nhiên Yến Bích Thủy không phải người sẽ làm lỗ vốn kinh doanh của chủ tử, nàng ta nắm rõ giá trị của đại hoàn đan hơn bất kì người nào khác.

“Đương nhiên không thể để Bích Thủy tỷ tỷ làm việc không công. Ở chỗ Thiên Nguyệt có hai viên đại hoàn đan, tạm thời đưa Bích Thủy tỷ tỷ trước. Nhưng mà, tỷ tỷ cần ghi nhớ, Thiên Nguyệt cần lượng lớn các dược phẩm quý giá, còn có...”

Yến Bích Thủy tất nhiên hiểu ý của Thủy Thiên Nguyệt, nàng ta cười duyên một cái, tiếp nhận hai viên đại hoàn đan trong tay Thủy Thiên Nguyệt: “Yên tâm đi, Thiên Nguyệt muội muội. Tối nay tỷ tỷ sẽ tự mình đưa lên lần đầu tiên, còn lần thứ hai xem như hạ lễ tân hôn của Thiên Nguyệt muội muội đi!”

“Như thế rất tốt!” Nói xong, Thủy Thiên Nguyệt và Thủy Nhiễm Trần mới rời đi.

Yến Bích Thủy nhìn bóng dáng Thủy Thiên Nguyệt xa dần, rồi lại nhìn đại hoàn đan trong tay mình, nhưng nụ cười trên gương mặt không xuất phát từ đáy lòng.

Yến Bích Thủy chưa kịp cất hai viên đại hoàn đan lại bị một người khác đoạt mất.

“Đại hoàn đan, là đại hoàn đan cơ à. Tiểu nha đầu, do ai luyện vậy?” Người này không phải ai khác mà chính là sư thúc của Ngô Ngữ - Nghiêm Tung lão nhân.

“Ôi, ta còn tưởng là ai chứ, hóa ra là Nghiêm đại sư!” Yến Bích Thủy cười: “Đại sư, thứ đó là một vị khách để lại ở chỗ ta chuẩn bị đưa đi đấu giá. Ông trả lại cho ta đi!”

“Bán đấu giá?” Ánh mắt Nghiêm Tung sáng lên: “Có phải viên đại hoàn đan lúc trước cũng từ tay một người mà ra không?”

“Ha ha!” Yến Bích Thủy cười ảm đạm nhưng không có trả lời.

“Không đúng, ngươi vẫn ở ngoài cửa, còn chưa vào trong Bích Thủy Hồng Chước. Vậy nói cách khác, hai viên đại hoàn đan này là người ta vừa mới đưa cho ngươi, phải không?” Tuy rằng ngày thường nhìn Nghiêm Tung có vẻ điên điên khùng khùng, nhưng cũng chỉ bởi vì lão nhân gia một lòng một dạ nhào vào luyện đan. Trình độ đam mê luyện đan đã vượt qua tất thảy người khác, thế nhưng ông hoàn toàn không phải một kẻ ngốc: “Vậy thì, thứ này, có phải do Thủy Thiên Nguyệt luyện chế?”

“...” Sắc mặt Yến Bích Thủy hơi đổi, nàng ta thật sự không ngờ, Nghiêm đại sư thoáng cái đã đoán ra được.