Cực Phẩm Nữ Thượng Thần

Chương 53

A! Thân thể lạnh lẽo bước vào bên trong thùng nước nóng hổi, Đan Thần rên khẽ một tiếng. Cảm giác này thật sự rất khó chịu.

“Nhẫn nhịn!” Giọng nói Thủy Thiên Nguyệt lạnh lùng nhưng kiên định: “Ta tin ngươi nhất định có thể kiên trì được.”

Ngẩng đầu nghiêm túc nhìn vào sâu trong mắt Thủy Thiên Nguyệt. Đan Thần rốt cuộc cắn răng gật nhẹ đầu. nàng đã nói tin tưởng mình nên dù thế nào thì hắn cũng phải kiên trì.

“Nhiễm Trần, đệ trông coi hắn. Có việc gì thì gọi tỷ” Thủy Thiên Nguyệt nói xong thì vung tay lên, một lò luyện đan thình lình xuất hiện trong tĩnh thất.

Đan Thần kinh ngạc nhìn thoáng qua Thủy Thiên Nguyệt và cái lò luyện đan kia. Trong lòng đột nhiên nghĩ nàng hẳn là Đan Sư. Ừm...nhất định là như vậy, hơn nữa nàng còn có hỏa linh.

Chỉ là hiện tại năng lượng thuộc tính Hỏa bên trong thùng tắm đang không ngừng xâm nhập vào cơ thể Đan Thần. Đan Thần cảm thấy bây giờ mình giống như thịt nướng nằm bên lò. Cảm giác nóng rực đau đớn rất nhanh liền làm cho ý thức hắn mơ màng.

Thủy Thiên Nguyệt tìm mấy vị thảo dược hồi phục có dược tính ôn hòa, lại phối hợp thêm Địa Hỏa linh chi và giọt máu của Thiên Thiên, tất cả đều cho vào lò luyện đan. Sau đó nhắm mắt, lẳng lặng ngồi bên cạnh lò luyện đan.

Thủy Nhiễm Trần mím chặt bờ môi, không dám phát ra thanh âm nào.

....

Chỉ là lúc này, thiếu nữ áo đỏ bị Thủy Nhiễm Trần ngăn lại trước cửa Bích Thủy Hồng Chước đã chạy về tới tổng hội liên minh Đan sư.

“Ngô hội trưởng, không xong rồi!”Thiếu nữ áo đỏ không thèm gõ mà đẩy luôn cửa phòng hội trưởng ra, lớn tiếng hét.

Lúc này tại Cổ Nhạc quốc, tổng hội liên minh Đan Sư, trong phòng hội trưởng Ngô Ngữ có hai người đang ngồi. Trong đó một người mặc trường bào màu trắng của đan sư, là một nam tử trung niên nho nhã. Mà ở đối diện, là một ông lão mặc áo bào trắng, tóc trắng, râu bạc trắng, mặt mũi hiền lành.

Ngô Ngữ vừa nhìn thấy thiếu nữ áo đỏ, nụ cười trên mặt lập tức liền hạ xuống, quát lớn: “Linh Lung, sao ngươi có thể vô lễ như thế!”

Thế nhưng thiếu nữ áo đỏ không hề quan tâm việc Ngô Ngữ quát lớn: “Ngô hội trưởng! Đan Thần bị người khác đả thương, hơn nữa còn bị bắt cóc!”

Vừa nghe thấy lời ấy, sắc mặt ông lão tóc trắng lập tức biến đổi: “Đan Thần làm sao lại bị người khác đả thương? Hắn bị ai bắt cóc?”

“Đan gia gia, người đả thương Đan Thần, là con trai của tể tướng Cổ Nhạc quốc Thủy Nhiễm Trần. Mà người bắt cóc Đan Thần chính là phế vật của Cổ Nhạc quốc Thủy Thiên Nguyệt. Bọn hắn bắt Đan Thần đến Bích Thủy Hồng Chước! Theo ta thấy tên phế vật kia hẳn là dịnh dùng Đan Thần để uy hϊếp liên minh đan sư của chúng ta.” Thiếu nữ áo đỏ một mặt phẫn nộ.

Ngô Ngữ nghe Linh Lung nói, sắc mặt trầm xuống: “Chỉ hỏi ngươi xảy ra chuyện gì, thêm mấy lời thừa thãi làm gì. Ngươi bớt nói đi!”

Lúc này nam tử trung niên áo trắng lo âu nhìn thoáng qua ông lão áo bào trắng: “Thái Thượng trưởng lão, chúng ta cùng đến Bích Thủy Hồng Chước xem một chút đi. Thân thể Đan Thần hiện giờ không chịu được một chút giày vò nào!”

Ông lão mặt mũi hiền lành cũng chỉ lo lắng: “Ừ, Lệ hội trưởng. Vậy thì mời Ngô hội trưởng đi cùng chúng ta!”

Thế là Ngô Ngữ, Lệ hội trưởng và Đan Thái Thượng trưởng lão, dẫn theo Linh Lung. Vừa ra khỏi cửa phòng hội trưởng đúng lúc lại gặp được một lão giả lôi thôi lếch thếch: “Ngô Ngữ, các ngươi đi đâu đây?”

Người đến không phải ai khác, chính là Nghiêm Tung.

Ngô Ngữ thấy rõ người đến, vội vàng đáp lại một câu: “Sư thúc, chúng con có việc gấp, phải đi Bích Thủy Hồng Chước một chuyến!”

“Vậy ta cũng cùng đi vậy!” Nghiêm Tung vừa nhìn mấy người mang vẻ mặt nặng nề kia trong lòng liền hiểu rõ, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi, vậy thì mình cũng cùng đi đi, dù sao cũng đang rảnh rỗi.

“Cùng nhau đi!” Ngô Ngữ bây giờ cũng không có thời gian nói quá nhiều với Nghiêm Tung, liền gật đầu.

Lúc này vị Đan Thái Thượng Trưởng Lão kia lại vô cùng nôn nóng, ông là Thái Thượng Trưởng Lão của tổng hội liên minh Đan Sư, Đan gia bọn họ luôn nổi tiếng bởi luyện đan, nhưng lại không hề nghĩ tới, thế hệ này, Đan gia lại sinh ra một tên quái thai, Đan Thần, đứa trẻ này, vừa mới sinh ra, trong cơ thể đã tự mang một loại hàn khí quái dị, bất kể ai đυ.ng vào đều sẽ bị đông cứng, khi hắn vừa mới sinh ra, nếu không phải phát hiện sớm, chỉ sợ mẹ của hắn, còn cả bà đỡ, cả mấy người đều phải bị đông chết khi còn sống.

Thế nhưng, người luyện đan trong cơ thể nhất định phải có sẵn thuộc tính hỏa. Vậy nên, Đan Thần tuy rằng là người thông minh, mọi việc chỉ một chút đã thông suốt, nhưng, cơ thể hắn ta lại khiến hắn bất kể có nỗ lực thế nào cũng không thể trở thành một Đan Sư. Điểm này không những khiến chính hắn buồn phiền không thôi, mà ngay cả trên dưới Đan gia cũng cực kì phiền não, gia tộc lấy đan dược truyền thừa lại sinh ra người không thể luyện đan thế này, thật là một nỗi nhục mà. Người nhà Đan gia nghĩ hết mọi biện pháp nhưng đều không thể giải quyết được vấn đề thể chất của Đan Thần.